Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-11-17 07:21:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Cẩm Xuyên đẩy điện thoại cách xa lỗ tai, giọng tức giận hừng hừng như , đó bệnh nặng gì.

 

" giọng của ông, hình như giống chuyện gì, ông xem thằng con trai của ông , ở đây cũng bận. Nếu thì bỏ tiền thuê cho ông một hộ sĩ, thế nào?" Lục Cẩm Xuyên .

 

"Ai u, cái thằng con bất hiếu nhà mày, ông đây còn dùng mày để tiêu tiền! Lục Cẩm Xuyên, ba cho mày , nếu như mày tới đây, ba sẽ khiến mày hấp thụ ánh sáng cho cả mạng , đến lúc đó sẽ vạch trần gương mặt thật hết."

 

Lục Cẩm Xuyên Lục Kiến Hành , trong lòng thầm mắng đàn ông đúng là chó, nào lừa con như !

 

"Được, ! ?" Lục Cẩm Xuyên Lục Kiến Hành thì thở dài một , ông giỏi lắm, ông lắm, ông giỏi lắm!

 

Buổi chiều đón Giang Tiểu Chỉ xong, liền lái xe đến bệnh viện.

 

"Anh hai, chuyện gì ? Có ai bệnh ?"

 

Giang Chỉ xe chạy về phía bệnh viện, nghi ngờ lên tiếng hỏi.

 

"Ồ! Không việc gì, chỉ là Lục Kiến Hành viện thôi, chúng gặp ông ."

 

Giang Chỉ lâu lắm đến tên của ba , đột nhiên thấy cái tên vẫn chút do dự, một giây sững , mới phản ứng .

 

"Anh chứ?" Giang Chỉ nhỏ giọng hỏi.

 

Lục Cẩm Xuyên sững sờ dáng vẻ của Giang Tiểu Chỉ, ho khan một tiếng: "Nhóc cần lo lắng, , lúc gọi điện thoại còn thể c.h.ử.i lận mà? Anh thấy vấn đề gì , nhưng lão già một hai cho bằng , cách nào khác! Chúng liền qua đó xem một cái!

 

Nghe xương đùi của ông gãy, thế nào , chậc chậc, thật là!"

 

Lục Cẩm Xuyên tới đây, vui sướng khi gặp họa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-172.html.]

Giang Chỉ bộ dạng của hai, gãi gãi đầu, thầm nghĩ bộ dạng của hai nhất định sẽ khiến tức c.h.ế.t.

 

Hiển nhiên, sự lo lắng của Giang Chỉ cũng lý do.

 

Lục Cẩm Xuyên tiến bệnh viện, Lục Kiến Hành giường động đậy nhưng thể động đậy, liền phúc hậu: "Ai u, lão già ông chặt gãy chân ! Có nghiêm trọng đấy! Chậc chậc, nguyên nhân đấy, chứ ông già, lớn tuổi , ông thể ngừng nghỉ một chút đó!"

 

Lục Kiến Hành dáng vẻ vui của Lục Cẩm Xuyên chọc tức nhẹ.

 

Ngay tại chỗ mắng xối xả một tràng:

 

"Thằng nhóc thối, tao bảo mày tới để chê tao ? Tại tao một thằng con trai bất hiếu như mày?"

 

"Ai nha, đừng tức giận loạn nhé, giận quá thương , lỡ khi giận xong ?"

 

Lục Cẩm Xuyên xong chớp chớp mắt, một bên rõ ràng xa lạ mỹ nữ, hắc hắc: "Đến lúc đó chẳng là đáng tiếc diễm phúc?"

 

Lục Kiến Hành Lục Cẩm Xuyên như , ngay lập tức trừng mắt nhướng mày.

 

Lục Cẩm Xuyên đây cũng sợ.

 

" ông già, năng lực của ông cũng lợi hại lắm, nhớ gặp cuối cùng là ba tháng đúng , nhanh như đổi ? Ông đúng là càng già càng dẻo dai!"

 

Lục Cẩm Xuyên với vẻ mặt chế nhạo: "Cũng thể tốn bao nhiêu thời gian với bà nhỏ của nhỉ?"

 

"Mày bậy bạ gì với ông đây? Cút cút cút, thấy mày là tao nổi giận!" Lục Kiến Hành thấy Lục Cẩm Xuyên bước liền nhai chuyện cũ của , lập tức hổ đến phát hoảng.

 

Lục Cẩm Xuyên thản nhiên thèm để ý, đó dời một cái ghế dựa, xuống: "Lão già, bảo đến đây chính là ông, cho đến đây cũng là ông. Ông đổi ý cũng quá nhanh ?

 

Lại , lời của đây đều là lời thật, đây cũng là gửi một lời nhắc nhở vô cùng cho mà thôi."

 

Loading...