Cả Triệu Hoan Đồng còn đang ở trong vòng bát quái: "Chỉ Chỉ, nếu như theo những gì , thì chẳng Đại Bạch của chúng tương tư đương phương ? Tại Lục Thần thể đối xử như thế chứ, Đại Bạch của chúng thật đáng thương.."
"Này , tớ với Đồng Đồng , bình thường chúng đẩy thuyền CP là , cần đẩy giữa thật với !"
Cũng là một yêu thích của đồng nhân văn, ngược Giang Chỉ vẫn bình thường.
"Chỉ Chỉ, tại phản, tớ cảm thấy cuối cùng bọn họ nhất định sẽ ở bên ."
Giang Chỉ cảm thấy ý nghĩ của chị em một chút nguy hiểm, đó liền mở miệng : " hôm nay hai tớ , còn tìm vợ nữa mà?"
"A??? Oa!" Trong nháy mắt, Triệu Hoan Đồng cũng cảm thấy chính thất tình!
"Này, chứ?" Giang Chỉ dáng vẻ của Triệu Hoan Đồng, lo lắng hỏi.
"Hu hu, cuộc đời tớ khổ thế !" Triệu Hoàn Đồng bày vẻ mặt buồn bã.
"Ôi chao" Giang Chỉ thở dài một đu idol thật đáng sợ!
Nghĩ một lúc, Giang Chỉ liền đốc xúc chị em :
"Đồng Đồng, cẩn thận với những gì tớ với đó, cũng đừng quên chuyện đồng ý với tớ, từ hôm nay trở nhất định chăm chỉ học tập, kỳ thi của tháng tăng lên năm hạng đó."
"A! Chỉ Chỉ, là ma quỷ ? Cậu thể chăm sóc cho tớ một chút , bây giờ tớ đang trong tâm trạng thất tình đó?"
"Ồ, thể!" Giang Chỉ với vẻ mặt lạnh lùng vô tình.
"Được, ! Đồng ý với cũng thể, nhưng mà, nếu như cái gì tiến triển và xu thế mới thì nhất định cho tớ hết đó."
Triệu Hoan Đồng cò kè mặc cả .
"Cái xem biểu hiện của ." Giang Chỉ chuẩn biến cái thành củ cà rốt, treo ở cổ chị em .
"Tớ mà. Hu hu hu hu …" Sau đó, Triệu Hoan Đồng sắp chuẩn khổ sở.
Giang Chỉ bày vẻ mặt bất đắc dĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-170.html.]
Buổi tối trở về, Giang Chỉ cũng lập tức hỏi về đề tài một chút, tiêu chuẩn bạn đời tương lai của hai.
"Anh hai, mà thích ?"
"Hỏi cái cái gì? Nhóc mới bao lớn chứ, cái gì mà thích với thích."
Lục Cẩm Xuyên thể hiểu Giang Chỉ.
"Anh hai, em chỉ tò mò hỏi một chút."
"Tò mò hỏi một chút cũng , với trẻ nhỏ học tập là quan trọng nhất, cần quân tâm những việc , cho nhóc , ở trường học nhóc cũng thành thành thật thật chờ, đặc biệt là giữ cách với thằng nhóc tiểu trúc mã gì đó của nhóc."
Lục Cẩm Xuyên một hồi liền chuyển đề tài sang đầu Giang Chỉ.
"Anh hai, hiện tại em mới bao lớn !" Giang Chỉ cảm thấy hai suy nghĩ quá nhiều, cái gì mà tiểu trúc mã chứ!
"Bây giờ tuổi còn nhỏ ?"
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, trong lòng tự hỏi, liệu nào đó gì đó nên ở mặt cô nhóc, khiến trong lòng nhóc con cảm thấy bất an .
Sau đó, Lục Cẩm Xuyên mở miệng an ủi :
"Chỉ Chỉ, nhóc yên tâm, mặc kệ hai tình cảm , nhóc là quan trọng nhất trong lòng hai, ai thể so sánh với nhóc."
Lục Cẩm Xuyên sờ sờ đầu Giang Chỉ, trong lòng thầm nghĩ: Mình dỗ con nhóc thật mới .
Nhìn vẻ mặt quan tâm của hai, Giang Chỉ bày vẻ khó hiểu, tại chủ đề đổi ở đây?
"Biết chứ?"
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ vẫn đáp lời, vì thế hỏi nữa.
"Em ." Giang Chỉ gật gật đầu.
"Tốt."
Lục Cẩm Xuyên bộ dạng của Giang Chỉ, thầm nghĩ là do lúc bình thường đủ quan tâm , nếu vì Giang Tiểu Chỉ suy nghĩ lung tung như ?