Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-11-17 07:21:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Cẩm Xuyên thèm để ý tới, nhưng cũng thành thật chút nào, giãy giụa xuống đất, đó liền phịch một tiếng, mặt đất.

 

Lục Cẩm Xuyên: !!!

 

"Hu hu, ơi ~" Thôi Hạo Bạch suýt chút nữa nước mắt.

 

Lục Cẩm Xuyên: …

 

Không còn cách nào, cuối cùng Lục Cẩm Xuyên cũng tay, nếu thật sự qua, sợ một lát nữa sẽ đ.á.n.h te tua.

 

"Con qua đây gì tới? Giang Tiểu Chỉ còn lời hơn ."

 

Sau khi thu dọn xong, Lục Cẩm Xuyên hít một thật sâu.

 

Đã nhiều năm như , hề đổi một chút nào. Uống xong rượu liền bắt đầu xằng bậy.

 

Giờ phút Thôi Hạo Bạch cảm thấy dày của đang nhộn nhạo, định lên tiếng, cảm thấy buồn nôn nôn!

 

"Ọe ~"

 

"Nhanh chóng kìm chạy phòng vệ sinh." Lục Cẩm Xuyên hoảng sợ, đó vội vàng xách Thôi Hạo Bạch , kéo thẳng phòng vệ sinh.

 

"Nói cho , nếu như dám bẩn nhà của , sẽ dọn vệ sinh cho nhà cả đời đó!"

 

"Ọe ọe!" Thôi Hạo Bạch phun mấy ngụm, ngay lập tức cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

 

"Lần uống những loại rượu nữa cũng đừng để thấy, thấy là thấy bực."

 

Lục Cẩm Xuyên bày vẻ mặt dạy dỗ: "Không uống rượu! Hiện tại là ông chủ của chính ? Không công cho khác, liều mạng như gì."

 

"Em . Anh ~"

 

"Biết cái rắm, nôn xong ! Nôn xong thì cút nhanh lên cho ."

 

Lục Cẩm Xuyên trợn trắng mắt.

 

"Anh, dày của em đau, ăn cháo." Thôi Hạo Bạch mở miệng bằng giọng điệu mềm mại.

 

Lục Cẩm Xuyên bộ dạng như sắp c.h.ế.t của Thôi Hạo Bạch, còn tâm tâm niệm niệm ăn cháo.

 

"Ông đây là bảo mẫu của ! Ăn cháo! Ăn cháo! Cậu ăn thì tự , ông đây đời nào hầu hạ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-166.html.]

 

"Không ."

 

"Con là trẻ con ? Không với chả ." Lục Cẩm Xuyên mới thèm quan tâm đến, thật sự ngang ngược.

 

"Anh, nhất!" Thôi Hạo Bạch trợn tròn mắt Lục Cẩm Xuyên. Sau đó cả ôm lấy đùi Lục Cẩm Xuyên.

 

"Con uống rượu xong thể đừng nũng , tập thành thói quen ." Lục Cẩm Xuyên mắng một câu, đó nọ, cuối cùng vẫn mắng thêm câu nữa, thật sự phục , một cuối cùng, đừng hòng !

 

Lục Cẩm Xuyên cảm thấy bản tê rần!

 

Nhìn sắc mặt của Thôi Hạo Bạch tái nhợt, Lục Cẩm Xuyên cuối cùng vẫn phòng bếp. Thật sự mắc nợ !

 

Trên bàn ăn, Thôi Hạo Bạch he he Lục Cẩm Xuyên.

 

"Nhìn gì, đau dày ? Nhanh chóng ăn , đừng ông đây." Lục Cẩm Xuyên hùng hổ .

 

Cả đời của Lục Cẩm Xuyên, ngoại trừ đối xử với Giang Tiểu Chỉ , khác đều hưởng thụ đãi ngộ như bao giờ.

 

"Anh, thật ." Thôi Hạo Bạch lộ hàm răng trắng bóng.

 

Giờ phút Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch như một thằng ngu.

 

Húp cháo xong, Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch mở miệng : "Tối nay cứ ngủ ở sô pha ."

 

"Có ?"

 

Thôi Hạo Bạch Lục Cẩm Xuyên , một lúc lâu mới gật gật đầu.

 

"Được, lấy chăn và gối đầu cho ." Lục Cẩm Xuyên cảm thấy sắp biến thành bà già!

 

Lục Cẩm Xuyên xoay về phía phòng , hai bước, đầu , thấy Thôi Hạo Bạch đang ở phía , nhắm mắt theo đuôi.

 

"Cậu theo gì? Không bảo ngủ ở sô pha ?" Lục Cẩm Xuyên mặt mày lạnh lùng .

 

Sau đó liền thấy Thôi Hạo Bạch ngây ngô. vẫn theo.

 

"Cậu…"

 

Lục Cẩm Xuyên định giáo huấn, liền thấy Thôi Hạo Bạch dài cả giường của , hơn nữa còn dụi dụi chăn, một giọng mơ hồ mà từ tính truyền đến:

 

"Anh , giường của thật mềm."

 

Loading...