Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-11-17 07:21:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

" mới thèm quan tâm đến đấy! Nếu bởi vì sợ khác thấy, nghĩ rằng thèm quan tâm đến chắc."

 

, chính là như , Lục Cẩm Xuyên mới nghĩ rằng đang mềm lòng!

 

"Nhanh chóng cút cho ." Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch quát.

 

"He he, !" Thôi Hạo Bạch . Cả tiến lên chặn .

 

"C.h.ế.t tiệt!" Nhìn dáng vẻ của Thôi Hạo Bạch, Lục Cẩm Xuyên c.h.ử.i thầm một câu, cái tên giống như .

 

"Nhanh chóng thả ông đây ." Lục Cẩm Xuyên c.ắ.n chặt răng.

 

mà, chút động đậy, cuối cùng còn cách nào khác, Lục Cẩm Xuyên kéo bên trong.

 

Đóng cửa , Lục Cẩm Xuyên con ma men, đẩy tên đó lên sô pha: "Thành thật một chút cho ."

 

"Em ăn cháo." Thôi Hạo Bạch Lục Cẩm Xuyên với vẻ mặt vô tội.

 

"Mẹ nó! Đã trễ thế lấy cho ăn, thành thật ngủ ."

 

"Anh Lục, ơi ———" Thôi Hạo Bạch kéo dài âm cuối .

 

"Cậu năng đàng hoàng cho , giống hệt Giang Tiểu Chỉ, như đứa trẻ mấy tuổi!"

 

Lục Cẩm Xuyên xong, giọng lập tức nhỏ , Thôi Hạo Bạch quở trách : " cho , nhóc con ngủ , thành thật một chút cho , ồn, nếu sẽ ném ngoài."

 

Thôi Hạo Bạch ngây ngốc.

 

" đang chuyện với đó, ?" Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch hỏi một nữa.

 

"Không . ! Em mềm lòng nhất mà." Thôi Hạo Bạch dáng vẻ ngoài mạnh trong yếu của Lục Cẩm Xuyên, nhẹ giọng .

 

"C.h.ế.t tiệt!" Lục Cẩm Xuyên mắng một câu, cho nên ăn vạ ! Anh dễ chuyện quá mà.

 

"Nói cho , thành thật chút , nếu , sẽ cho nhận thức cái gì gọi là lạnh lùng tàn nhẫn."

 

"Được, , em bảo đảm sẽ lời." Thôi Hạo Bạch chớp chớp hai mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-165.html.]

 

mà, cũng thành thật giống như miệng.

 

Lục Cẩm Xuyên Thôi Hạo Bạch dùng tay cởi quần áo, kinh ngạc lui về phía hai bước.

 

"Này, đang gì?"

 

"Anh, em nóng, quần áo." Thôi Hạo Bạch , bàn tay vẫn đang cởi đồ.

 

Cuối cùng dùng dằng nửa ngày cũng cởi , vì thế dùng ánh mắt vô tội Lục Cẩm Xuyên: "Anh ơi, giúp em với!"

 

"Tại cảm giác rước về tên tổ tông thế!" Lục Cẩm Xuyên nghiến răng.

 

"Anh ơi ~" Thôi Hạo Bạch kêu lên một tiếng, đó cẩn thận vấp góc bàn.

 

"Đau quá!" Thôi Hạo Bạch rơm rớm nước mắt , đó muộn màng nhận Lục Cẩm Xuyên.

 

"Cũng đ.á.n.h , gì, mau quần áo ." Lục Cẩm Xuyên cảm thấy mất bình tĩnh.

 

"Em quần áo." Thôi Hạo Bạch mê mang buông lỏng tay : "Em tự bảo vệ chính ."

 

"Bảo vệ cái rắm!" Lục Cẩm Xuyên trực tiếp mắng, như còn tự bảo vệ gì chứ, bản tự đưa tới cửa.

 

Nhìn ở nơi đó, Lục Cẩm Xuyên thở dài nữa, kiếp của hẳn là nhiều điều ác, cho nên kiếp mới gặp con ma men:

 

"Không ai , chứ! Cậu ngoan ngoãn xuống, đừng lộn xộn, lấy quần áo cho ."

 

Cuối cùng Lục Cẩm Xuyên cam chịu.

 

"Vâng." Thôi Hạo Bạch ngoan ngoãn chờ đợi.

 

"Ai! Tạo nghiệt thật." Lục Cẩm Xuyên thở dài, trở về phòng ngủ tìm một bộ đồ ngủ, ném cho Thôi Hạo Bạch.

 

"Mau đồ."

 

mà, Thôi Hạo Bạch ở bên , mân mê nửa ngày, cũng mặc ,

 

"Anh ơi, em mặc ."

 

Loading...