Anh ta yêu tôi đến tận xương tủy. - Chương 17: anh và cô không thể xứng đôi.
Cập nhật lúc: 2024-09-25 21:27:00
Lượt xem: 24
Hai người lái xe đến một nhà hàng tư nhân nổi tiếng ở thành phố H. Vào các ngày trong tuần , du khách không thể dùng bữa tại nhà hàng này trừ khi đặt chỗ trước một tuần.
Ngoài không gian trang nhã, yên tĩnh, các món ăn ở đây là nhà hàng riêng nên thực khách có thể trao đổi với đầu bếp để xác nhận thực đơn . Vì Nghiêm Trác là khách VIP ở đây nên họ đã gọi món xong trên đường .
Ngay khi chúng tôi bước vào phòng riêng , người phục vụ đã phục vụ đồ uống đặc biệt . Nghiêm Trác giới thiệu Tô Mạt dùng thử và nói : " Hãy thử đồ uống ở đây. Nhân tiện uống một ly trước bữa ăn, từ giờ tôi sẽ gọi em là Mạt Mạt. Gọi bằng biệt danh như khi ta còn nhỏ"
Nghiêm Trác thực sự là một người rất có học thức, biết cách quan tâm đến cảm xúc của người khác và biết rất rõ nên sử dụng những chức danh nào trong những trường hợp khác nhau.
Tô Mạt đồng ý đề nghị của anh , lập tức đổi tên thành Mạt Mạt: " Được, vậy tôi gọi anh là anh Trác nhé? " Cô cảm thấy như vậy vừa tôn trọng vừa tốt bụng .
" em có thể gọi tôi bất cứ điều gì em muốn. Dù sao đó cũng chỉ là một danh hiệu. Điều quan trọng là tình bạn giữa chúng ta chưa bao giờ thay đổi . Nghiêm túc mà nói , Mạt mạt chúng ta đã không gặp nhau gần hai mươi năm rồi phải không? " Nghiêm Trác mỉm cười, anh nói với một chút hoài niệm trên khuôn mặt.
" Đúng vậy, thời gian trôi nhanh quá, không ngờ anh lại là Nghiêm tiên sinh nổi tiếng ở thành phố H. " Tô Mạt cũng thở dài .
Khi còn trẻ , cả hai đều là con ngoài giã thú . Khi họ gặp nhau lần đầu , Tô Mạt mới 3 tuổi và Nghiêm Trác 7 tuổi . Anh ấy, lúc đó vẫn được gọi là Phương Trác , lớn lên cùng mẹ. Anh ấy không có nơi ở cố định và di chuyển khắp nơi.
Họ tình cờ chuyển đến cạnh nhà ông nội Tô Mạt và sống ở đó được ba năm. Thế là hai người trở thành bạn bè. Kết quả là một ngày nọ, mẹ và Phương Trác đột nhiên biến mất.
Không ngờ hai mươi năm sau, gặp lại nhau , Phương Trác đã đổi tên thành NghiễmTrác, trở thành thủ lĩnh trẻ tuổi của gia tộc Nghiêm .
Đột nhiên, Tô Mạt nhớ tới tối hôm qua mình đã gây náo loạn ở địa điểm tổ chức , còn chưa kịp xin lỗi, cô liền xấu hổ nói với Nghiêm Trác : " Anh Trác, đêm qua là vì em mà đã làm phiền mọi người . Em thực sự xin lỗi vì đã gây rắc rối cho các vị khách tại địa điểm. Và cảm ơn anh vì đã cứu em đêm qua. "
" Không sao đâu, đừng để trong lòng . Những vấn đề tiếp theo tôi đã nói với bộ phận trợ lý xử lý rồi em không cần phải lo lắng."
" Em có biết về cuộc phỏng vấn không ? " Tô Mạt có vẻ ngạc nhiên .
" Trước khi em quay lại , tổng biên tập của em đã giới thiệu ngắn gọn cho anh . " Nghiêm Trác trả lời thắc mắc của cô.
" Trên thực tế , trợ lý của anh đã nhận được lời mời từ tờ báo của em vài tháng trước và chi tiết của cuộc phỏng vấn cũng được đính kèm . Nhưng đối với lời mời kiểu này , thông thường trợ lý của tôi sẽ đơn giản từ chối . "
" Thì ra là vậy . " Tô Mạt chợt nhận ra. Chẳng trách Mạnh Nghiên nói kế hoạch đã bị gác lại giữa chừng, quả thực cô thậm chí còn không thể nhìn thấy những người được mời .
" Bây giờ Mạt Mạt , có phụ trách dự án này không ? " Nghiêm trác đẩy kính và mỉm cười nói với cô : " Với tình bạn của chúng ta , nếu em muốn mời tôi làm khách phỏng vấn , tôi có thể hợp tác với em. "
" Thật sao ? Trác ca. " Tô Mạt mở to hai mắt,hạnh phúc đến quá đột ngột, nàng không thể tin được!
" Ừ , đây chỉ là chuyện nhỏ thôi, được giúp đỡ em trong công việc là vinh dự của anh. " Nghiêm Trác nói với nụ cười .
Trong khi hai người đang trò chuyện, đầu bếp và người phục vụ mang xe đồ ăn tới để phục vụ đồ ăn . Với tư cách là khách hàng VIP , một trong những đặc quyền là được đầu bếp đích thân giới thiệu các món ăn cho khách VIP, để đảm bảo độ tươi của thức ăn , đầu bếp thậm chí sẽ chuẩn bị ngay tại chỗ .
Lần này , thật bất ngờ, có người đang ghi lại toàn bộ quá trình phục vụ trên điện thoại di động và nói rằng đó là nhằm mục đích quảng cáo .
Vì vậy, sau khi nhận được sự đồng ý của Nghiêm Trác và Tô Mạt, người phụ trách chụp ảnh đã chuyên nghiệp quay video và chụp ảnh từ nhiều góc độ .
Tô Mạt, người hiếm khi tiếp xúc với loại dịch vụ này , cảm thấy nó rất mới lạ , vẻ mặt ngạc nhiên của cô ta khiến Nghiêm Trác ở phía đối diện phải bật cười .
Sau khi đồ ăn được dọn ra , hai người nhàn nhã nếm thử món ăn và vừa ăn vừa trò chuyện , trong bầu không khí thoải mái.
Sau đó, đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng riêng , sau khi nhận được sự đồng ý của Nghiêm Trác, có người đẩy cửa bước vào.
Tô Mạt ngẩng đầu , bắt gặp ánh mắt , cô có chút kinh ngạc buột miệng nói: " Hứa Tổng ? "
" Xin chào, anh Nghiêm . Cô Tô Mạt, chúng ta lại gặp nhau . "
Hứa Cận Chi nở nụ cười chào hai người , sau đó giơ ly rượu trong tay lên bày tỏ ý định: “ Khi đến cửa hàng, tôi nhìn thấy xe của anh Nghiêm đang đậu bên ngoài, tôi tưởng là anh Nghiêm đang tới dùng bữa nên tôi đã mang một chai rượu vang đỏ vừa bay về cho anh nếm thử . "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-ta-yeu-toi-den-tan-xuong-tuy/chuong-17-anh-va-co-khong-the-xung-doi.html.]
" Anh Hứa, tôi thực sự xin lỗi vì để anh đã tiêu nhiều tiền như vậy . "
" Ồ, chúng ta đều là anh em, tiêu tiền có ích gì ? " Hứa Cận Chi cười hào phóng nói , cuối cùng quay sang Tô Mạt hỏi : " Cô Tô Mạt, đồ ăn có hợp khẩu vị của cô không ? "
" Hứa Tổng, anh không cần gọi tôi như vậy anh có thể gọi tôi là Tô Mạt là được. " Không ngờ cửa hàng này lại là của Hứa Cận Chi .
" Được rồi, vậy đừng gọi tôi là Hứa Cận Chi . Cứ gọi tôi là anh Hứa. Tôi không quen nghe người khác gọi tôi là Hứa Cận Chi. " Hứa Cận Chi ẩn ý cười.
" Được rồi, anh Hứa . " Tô Mạt tốt bụng và mỉm cười đáp lại Hứa Cận Chi.
" Xin ngài cứ từ từ. Tôi có việc phải làm ở bên ngoài, không quấy rầy bữa ăn của hai vị . "
Trác và Mạt lần lượt cảm ơn anh ấy .
" Mạt Mạt, em có biết Hứa Cận Chi không ? "
" Tôi không thể nói là tôi biết anh ấy . Tôi đã đến gặp anh ấy trước đây vì một chương trình trò chuyện . "
Nghiêm Trác cầm chiếc khăn ăn bên cạnh lên , ưu nhã sau đó chắp hai tay dưới cằm , vẻ mặt nghiêm túc hỏi Tô Mạt : " Mạt Mạt, ta có thể hỏi em một câu hỏi không?" "
Tô Mạt ngừng ăn , ngẩng đầu nhìn anh: " Đương nhiên rồi, Trác ca ca, nói cho ta biết đi . "
" Em cùng Cố tiên sinh có quan hệ thế nào? " Nghiêm Trác hỏi vấn đề này , Tô Mạt nhận thấy vẻ mặt anh không phải là tò mò mà là lo lắng .
" Đêm qua hắn vô cớ tới bữa tiệc, rõ ràng là đến vì em. Trước đó em có tranh chấp gì không ? "
" Trước đây em có quan hệ với anh ấy một số lần nhưng tất cả đều kết thúc. Bây giờ em không còn quan hệ gì với anh ấy nữa . "
Về chuyện quá khứ với Cố Trì Viễn , Tô Mạt không có ý giấu diếm mà chỉ nhẹ nhàng nhắc đến , không muốn chia sẻ quá nhiều với người khác .
" Được rồi, tôi hiểu. " Nghiêm Trác gật đầu , vẻ mặt bối rối , sau đó kiên quyết nói .
" Mạt Mạt, mặc dù nói chuyện riêng tư của người khác, nghĩ cần phải cho em biết một điều . Đêm qua em đã xem trò hề . Trương Nghệ Giai của tôi từng có một mối quan hệ ngắn ngủi với anh Cố. "
" Tôi không biết nội tình cụ thể, nhưng tôi chỉ biết được đại khái từ tin đồn trong giới rằng Trương Nghệ Giai khi bắt đầu cuộc hôn nhân của cô ấy đã gặp phải một số chuyện không may , và sau khi ông Cố biết được chuyện đó, ông ấy đã nhẫn tâm đuổi cô ấy ra ngoài. và làm mọi việc một cách đen tối và tàn nhẫn. "
" Cho nên, ta muốn nhắc nhở em, tốt nhất tránh đối phó loại người này , hắn tuyệt đối không phải người tốt. "
" Ừ ... Biết rồi. " Tô Mạt đáp .
" Mạt Mạt, mong em đừng trách anh tọc mạch. Ý định thật sự của anh là sợ em bị anh ta lừa gạt , bị tổn thương ... "
" Sao có thể như vậy được? em hiểu sự vất vả và lương tâm của Trác ca. em rất biết ơn anh đã nghĩ đến em. "
" Vậy thì tốt! " Nghiêm Trác thở phào nhẹ nhõm.
………
Hứa Cận Chi đang gửi tin nhắn WeChat cho Cố Trì Viễn:
Bạn có ở đó không?
Cố Trì Viễn hơn mười giây cũng không trả lời , liền trực tiếp gửi một tấm ảnh cùng một đoạn video ngắn có dòng chữ: Lão Cố , nhìn xem hai người này là ai ? ( Đính kèm là biểu cảm đầu tiên trong gói biểu tượng cảm xúc WeChat: nụ cười bí ẩn)
Sau khi vuốt tóc xong, Hứa Cận Chi bắt chéo chân , lắc lư, vẻ mặt không nghiêm túc .