Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 244: Khuôn mặt của anh (2)
Cập nhật lúc: 2025-01-15 10:35:06
Lượt xem: 250
Lục Tuân cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi một bên, giúp nhóm lửa, nhưng ánh mắt lại không dám nhìn Thẩm Nghiên, chủ yếu là vì chột dạ.
Anh không khỏi nhớ đến lời Thẩm Nghiên vừa nói, không ngờ Thẩm Nghiên lại coi trọng khuôn mặt của mình đến vậy...
Anh đột nhiên sợ vết thương này sẽ để lại sẹo.
Nghĩ đến lời bác sĩ nói trước đó, nói gì mà đàn ông con trai, để lại sẹo cũng không phải vấn đề gì lớn, nhưng lúc này Lục Tuân đột nhiên cảm thấy vấn đề rất lớn.
Không thấy Thẩm Nghiên lâu như vậy cũng không nói một lời sao?
Trước khi đi đã chọc vợ giận rồi, bên kia còn chưa dỗ được, mặt lại bị thương, haizzz ~
Thức ăn của Thẩm Nghiên đã chuẩn bị từ sớm rồi, lúc này chỉ cần xào lên là được, trước đó đã làm sẵn một ít súp cá viên, nên hâm nóng cho Lục Tuân ăn trước.
Cô nhanh chóng xào mấy món ăn, lúc này mới cùng nhau ăn cơm, trên bàn ăn hai người vẫn không nói gì.
Ăn cơm xong, Lục Tuân muốn đi rửa bát, Thẩm Nghiên cũng không cho, chỉ mấy cái bát này, rửa qua loa một chút là được rồi.
Lục Tuân cả người cứ như chim cút, không dám nói gì.
"Vợ ơi, anh sai rồi, em đừng giận nữa."
Lục Tuân thấy đã lên giường đi ngủ rồi, Thẩm Nghiên vẫn không để ý đến mình, lập tức bắt đầu nhận lỗi trước.
"Em không giận anh!" Thẩm Nghiên có chút bất lực nói.
Lục Tuân càng thêm tủi thân, "Vậy tại sao vừa nãy em không nói gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-244-khuon-mat-cua-anh-2.html.]
Thẩm Nghiên: ...
"Em đang suy nghĩ chuyện đó, nói đi, rốt cuộc là chuyện gì, Uông Hàm kia lại làm sao nữa? Nghe nói còn có một chiến sĩ bị thương?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Lục Tuân nghe thấy giọng điệu của cô dịu lại một chút, lúc này mới hơi yên tâm, kiên nhẫn kể lại toàn bộ sự việc cho Thẩm Nghiên nghe.
Thì ra là lúc Lục Tuân và mấy người chuẩn bị quay về, vô tình phát hiện có người xuất hiện, thời điểm này rất nhiều gián điệp, nên bọn họ hiểu lầm, kết quả đến nơi mới phát hiện là một người phụ nữ, người phụ nữ này thậm chí còn quen Lục Tuân.
Vì vậy liền muốn tiến lên bắt chuyện với Lục Tuân, miệng nói một tràng, Lục Tuân vẻ mặt cực kỳ không kiên nhẫn, không vì gì khác, chính là vì người này miệng toàn nói xấu Thẩm Nghiên, Lục Tuân vốn định đưa người này về, kết quả không biết Uông Hàm bị thần kinh gì, đi được nửa đường thì nói nhìn thấy nấm, muốn hái, rồi suýt chút nữa ngã xuống.
Mấy người định đi cứu cô ta, kết quả cô ta lại đ.ấ.m đá lung tung, túm lấy một chiến sĩ làm cọng cỏ cứu mạng, rồi kéo chiến sĩ đó ngã xuống theo.
Sự việc chính là như vậy, ngay cả Lục Tuân, sau đó cũng vì cứu người, nên bị cành cây cứa vào mặt, là một vết thương khá sâu.
Chỉ là lúc đó vì chiến sĩ kia ngã xuống, mọi người không quan tâm gì khác, trước tiên đưa người đến bệnh viện.
Uông Hàm dường như cũng biết mình làm hỏng chuyện, nên vội vàng về nhà, vốn định thu dọn đồ đạc rời khỏi đảo, nhưng người còn chưa đi, đã bị gọi đến văn phòng chính ủy.
Chuyện này lãnh đạo cấp trên rất tức giận.
Thứ nhất, khu vực đó vốn không cho phép người nhà lên, nguy hiểm thì không nói, địa hình bên trong phức tạp, rất dễ xảy ra chuyện.
Thứ hai, nơi đó vốn là nơi huấn luyện, Uông Hàm lúc này lại đến đó thì thôi đi, vậy mà còn xảy ra chuyện, chiến sĩ vì cứu cô ta, ngã xuống núi, đầu đập vào đá, có thể tưởng tượng được là nghiêm trọng đến mức nào.
Mọi người đều phải trả giá cho sự tùy hứng của cô ta, chuyện này, Cao chính ủy cũng không biết nói gì cho phải.
Uông đoàn trưởng lúc này cũng bị gọi đến, chuyện hôm nay ông ấy đã biết, lúc này dù là ông ấy cũng không thể nào bao che cho em gái mình, huống chi, tình hình của ông ấy có lẽ cũng sẽ không khá hơn Uông Hàm, sau chuyện này, quân đội sẽ xử lý ông ấy như thế nào còn chưa biết.
Uông đoàn trưởng bây giờ trong lòng rất hối hận.