Nhất thời Giang Tùy nên phản ứng như thế nào.
Nhìn vài giây cô nhỏ giọng : “Vừa nãy hiệu ánh mắt với , tại buông tay ?”
“Tại buông ?” Thần sắc của hắc lạnh lùng.
“Có khác ở đấy nữa mà.”
“Có thì nắm tay ?” Chu Trì mím môi, “ cố tình để họ thấy đấy.”
“……”
“Cậu sợ khác bạn trai đến ?”
Giọng điệu của lạnh nhạt, âm lượng cũng lớn, nhưng Giang Tùy chặn đến gì. Rõ ràng đây rõ , cũng đồng ý , bỗng nhiên như .
Miệng của cô cử động, chau mày một lúc.
Bên hiệu sách nhiều , hướng về phía .
Giang Tùy hít một , bình tĩnh : “Lát nữa chúng tiếp, ăn cơm .”
Trên đường đều là học sinh.
Giang Tùy một lúc thì đầu , đang theo ở đằng .
Chỗ ăn cơm là cửa hiệu thường đến, Giang Tùy chọn món cơm sườn, chọn xong hỏi Chu Trì, “Cậu cũng ăn cái chứ?”
Hắn gật đầu, ở chỗ trong góc cùng.
Lúc đợi cơm, chơi điện thoại, ngẩng đầu lên.
Giang Tùy cũng gì, cúi đầu sờ con chim cánh cụt ở cặp xách, nhớ đến lúc đó dịu dàng…… cũng , lẽ là ảo giác cũng nên, dẫu cũng dịu dàng hơn bao giờ hết.
Cô lén lút sang, Chu Trì đang buông mắt xuống, mím môi, đang chơi trò chơi sẵn trong điện thoại mà vẻ chăm chú.
Sau đó ăn cơm thì hai họ cũng im lặng.
Trong chén của Giang Tùy vài miếng thịt to, ăn nổi, đây đều đưa cho Chu Trì ăn, nhưng sẽ lấy một phần tư miếng trứng chiên đưa cho cô. Ông chủ tiệm keo kiệt, trứng chiên trong món cơm sườn đây đều là nửa quả trứng chiên, nhưng tháng đây đổi thành chỉ một phần tư quả, chỉ ỷ khẩu vị ngon mà quang minh chính đại ăn bớt ăn xén thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-88-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Hôm nay gây mâu thuẩn, ai cũng gắp đồ ăn cho đối phương hết, Giang Tùy vốn dĩ còn gắp cho , do dự một hồi, thể là vẫn còn giận một chút, nên cứ cúi đầu lặng lẽ ăn hết đống thịt đó, một miếng cũng đưa cho .
nào ngờ, miếng cuối cùng ăn xong, cô rót một ly nước về thì trong bát liền thêm một miếng trứng chiên.
Chỗ đối diện trống .
Giang Tùy đầu , phát hiện Chu Trì đến quầy tính tiền, tính xong thì xuống ghế sô pha đợi lượt chọn món ở đằng , đây.
Người ở bên nhiều, ở góc cuối, bên ngoài, lưng đối diện với cô.
Có lẽ là vì ăn nhiều trứng chiên của mà đường trở về, Giang Tùy cứ cảm thấy bản mắc nợ Chu Trì cái gì đó, thật cô mềm lòng .
Đi đến lầu khu nhà, Chu Trì liền dừng bước .
Giang Tùy chủ động mở miệng: “Lên lầu một lúc .”
Không đợi trả lời, cô liền đẩy cửa , một tay giữ cửa đợi .
Qua vài giây, cũng , theo lưng cô.
Vào phòng, Giang Tùy bật điện, lấy một đôi dép nam màu xám trong tủ giày giản dị đặt xuống cửa. Đây là đôi dép mà cô đặc biệt mua cho đây, là size dép của .
Cô thả cặp xách xuống sô pha, rót một ly nước, lúc thì thấy hình thon gầy đó bên cạnh bàn học, đang xem tấm ảnh tường, đó là mấy tấm ảnh mà cô với Lâm Lâm cùng chụp lúc cuối tuần. Chỉ vài tấm là chụp kiểu dáng bình thường, những tấm khác đều là những tấm cố ý vẻ quỷ quái mà chụp.
Bị thấy, Giang Tùy chút lúng túng, đến đặt ly nước lên bàn: “Uống nước .”
Chu Trì đầu, cô bưng ly nước lên uống.
Giang Tùy đang yết hầu của , nghĩ ngợi : “Cậu vẫn đang vui ?”
Chu Trì gì, đặt ly nước xuống, môi vẫn còn đọng mấy hạt nước, lặng lẽ cô.
Lúc ánh mắt của đặc biệt chăm chú , sẽ khiến một ảo giác, dường như đang giữ chặt trong lòng.
Một chút bất mãn cùng tức giận đối với ban đầu của Giang Tùy dần dần còn nữa.
“Chu Trì…..” Cô nhẹ nhàng gọi tên của , chần chừ một lúc, , “Thật sợ khác bạn trai, ai cũng trai, ai mà thích , chỉ là thích khác bàn tán, như sẽ chút thoải mái, đây , cứ ngỡ là hiểu, nên hôm nay tại thái độ như .”
Dừng một lúc, Giang Tùy chút chau mày, “Cậu mà, từng yêu đương với ai bao giờ, thậm chí đây từng chơi với bạn nam nào cả, những lúc đang nghĩ gì, cũng chỗ nào cả, thể rõ cho , đừng như bây giờ.”