Chu Trì nhường bàn học cho cô, tấm thảm.
Giang Tùy nửa tờ đề, liền gọi cô: “Chuyên tâm đến gì, đến uống nước tí .”
Giang Tùy: “……”
Không gọi lên bài tập .
Chu Trì : “Có một vài bộ phim mới mà xem.”
Giang Tùy đặt bút xuống, lấy mấy quả dâu tây trong giỏ rửa sạch, mang đến bên cạnh . Cô ở tấm thảm, thấy cầm lấy cái điều khiển từ xa điều chỉnh âm lượng.
“Âm lương chừng ?”
“Được.” Giang Tùy ăn một quả dâu tây, lấy một quả đưa cho , ánh mắt hướng về ti vi mà .
Chu Trì cầm lấy, nghiêng đầu về hướng tay của cô mà ăn, tiếp tục bấm điều khiển từ xa để điều chỉnh hình ảnh.
Giang Tùy sửng sốt, tay của .
“…….”
Bộ phim là phim về tình cảm, giống với bộ phim văn nghệ hàm ý khó hiểu, bộ phim tình yêu nhiều đoạn cao trào, mới trong vòng hai mươi phút đầu mà nam chính hôn nữ chính hai .
Nếu như một xem cảnh đó thì chẳng đáng ngại gì, Giang Tùy cũng xem qua nhiều cảnh trong phim , nhưng hiện tại Chu Trì đang bên cạnh, nhiều ít gì cũng cảm thấy tự nhiên. Đặc biệt là lúc cảnh hôn thứ hai, ống kính vẻ gần, góc lớn, giống như đang diễn ở ngay mắt .
Nói thực , Giang Tùy ngại ngùng. Cô lén lút Chu Trì, vẻ tự nhiên, sắc mặt một chút cũng đổi, còn xem ăn nữa.
Quả nhiên, với thật giống .
Dẫu lúc nam chính hôn nữ chính thêm nữa thì Giang Tùy liền dậy đến máy lọc nước rót nước .
Chu Trì liếc cô một cái môi nở một nụ .
Xem phim đến đoạn nửa tập cùng, chung thì phim bắt đầu đến hồi kết, bởi vì nam chính nữ chính chia tay, những cảnh mật còn nữa, chỉ còn cùng nhớ đến quãng thời gian qua thôi, tiết tấu bộ phim đổi, chút bi thương ở trong đó. Nếu đang xem thì sẽ cảm thấy thể nào thoải mái nổi.
Cùng xem đến đoạn cuối, hai nhân vật chính đều cảnh hòa hợp với , những điều vui vẻ đây dường như chỉ trong nháy mắt thì biến mất hết .
Giang Tùy chút bùi ngùi: “Là phim bi kịch ?”
“ .” Chu Trì cô, “Không thích ?”
“Không là thích.” Giang Tùy , “Rất , chỉ là kết phim chút thoải mái, tại thể đến với chứ? Rõ ràng lúc ở bên họ cũng hạnh phúc, ?”
Chu Trì gật đầu, ánh mắt lạnh nhạt dò xét cô, “Cậu cũng lí.”
“Chứ gì nữa? Không cần biến kết cục trở nên như mà, là sẽ gặp nữa, thật đáng tiếc.” Giang Tùy thêm câu nữa, cúi đầu điện thoại ở bên cạnh chân, sắp đến bốn giờ . Xem muộn , đặc biệt là bài tập vẫn bao nhiêu.
“Hình như còn sớm nữa.” Cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-81-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
“Phải về ?”
Giang Tùy một lúc, gật đầu, : “ vẫn về bài tập đây, hôm nay ở đây chỉ nửa trang đề. Vừa chơi học xem hiệu quả cho lắm.”
Chu Trì cô khiến cho buồn , “Giác ngộ cao thật đấy.”
Giang Tùy lúng túng: “Vậy đây?”
“Không ăn cơm tối hả?”
“Không ăn .”
Chu Trì cũng ý định níu kéo, “ tiễn ?”
“Không cần .” Giang Tùy , “Trời vẫn còn sáng mà, tự về cũng .”
“Tiễn đến đầu ngõ.”
Xuống lầu, dì Đào cùng Tri Tri đều giữ cô ăn cơm, nhưng Giang Tùy dùng lời dịu dàng từ chối, chỉ rằng sẽ đến .
Chu Trì cùng cô về phía đầu ngõ.
Mặt trời sắp lặn, phía tây bầu trời lơ lửng những đám mây đỏ, một vài ông lão đang dạo trong ngõ, thấy Giang Tùy liền nhận cô.
Giang Tùy chào hỏi với mấy ông lão, còn chuyện thêm vài câu.
Chu Trì chỉ bên cạnh đợi, trong tay vẫn đang cầm cái cặp xách nhỏ màu xanh của cô.
Sắp đến đầu ngõ, Chu Trì hỏi: “Ngày mai gì?”
“Đọc sách, chắc khỏi nhà .” Giang Tùy kiểm điểm bản một nữa, bài tập hôm nay mức độ thành thật như mong . Cô hỏi : “Cậu ?”
“Không nữa.” Chu Trì thoải mái: “Có hẹn ngoài chơi thì , thì thôi.”
Có hẹn thì ?
Bỗng chốc bước của Giang Tùy dừng , đầu , môi cử động: “Cậu……”
Nói vẫn xong thì chuông điện thoại của Chu Trì liền reo lên, là thông báo tin nhắn.
Hắn lôi xem.
Hơi thở Giang Tùy gấp gáp, hồi hộp, nghiêng đầu về phía , chăm chú xem thử.
Tiếc là rõ.
…….Không là cô gái Thẩm Tâm Nhan đó chứ.