Thật sự cô đổi, lớn nhiều, còn là cô bé yếu đuối như nữa.
Dưới lầu một tiệm thuốc.
Rất nhanh thì Giang Tùy mua thuốc xong lên , mở cửa phòng, thấy ti vi vẫn mở, con đang dựa sô pha đang lật một tập tranh ảnh bìa màu sắc rực rỡ .
Đó là một tập tranh ảnh du lịch Bắc Mĩ, vốn dĩ là nó ở bàn.
Giang Tùy bước đến, đặt tập tranh ảnh đó sang một bên, ngước mắt lên cô. Giang Tùy rót cho ly nước, đưa thuốc cho : “Uống hai viên.”
Chu Trì cầm lấy, bóc hai viên bỏ miệng.
Giang Tùy xuống bên cạnh, sắc mặt của , nghĩ ngợi kiềm chế mà : “Rảnh thì bệnh viện kiểm tra , bệnh nhỏ cũng kiểm tra, nếu mà nặng hơn thì ?”
Lúc cô những lời như , giọng nhỏ nhẹ, tường tận, giống như đây.
Trong lòng tuôn trào những cảm xúc quen thuộc, Chu Trì kiềm lòng mà cô chăm chú.
Hai yên lặng ở đấy. Mặc dù nãy hòa hợp với , nhưng thể nào thể nhanh chóng mà trở cảm xúc như ban đầu, nhưng mà quan tâm với chăm soc cho thì thể nào khống chế .
Chu Trì nhỏ: “Đợi Quảng Châu về kiểm tra xem.”
Giang Tùy gật đầu, thấy : “Chắc sẽ một tuần.”
Giang Tùy: “Ừm.”
“Em dùng wechat chứ?” Chu Trì lấy điện thoại , “Kết bạn .”
Giang Tùy cũng lôi điện thoại , tài khoản cho .
Giang Tùy nhanh nhận thông báo đến từ Chu Trì.
Tên wechat của cũng là “ZC”, hình đại diện đơn giản, một cây nhỏ vẽ bằng màu đen trắng.
Họ cứ sô pha, giống như kết bạn QQ đây , thiết lập một tài khoản liên lạc mới, còn lật xem lịch sử trạng thái của đối phương.
Bài đăng của họ đều ít, tổng cộng cũng chẳng bao nhiêu bài.
Chu Trì thấy hoạt động trạng thái của Chu Trì một tấm ảnh chụp riêng từ năm ngoái, cô bãi cỏ, đầu tóc gió thổi bay, bối cảnh ở đằng tờ mờ, sang hỏi cô: “Đây là ở ?”
Giang Tùy: “Seattle.”
“Đẹp quá.”
Giang Tùy ngước mắt lên, Chu Trì cũng đang cô, “Lúc đấy tóc em cũng dài đến ?”
Giang Tùy ừm một tiếng: “Là do lâu cắt, bạn bè đều tóc của em dài hơn nhiều, Lý Mẫn cũng .”
Cái tên Lý Mẫn khiến Chu Trì sửng sờ một lúc, nhanh thì nhớ đến, cô là bạn cùng phòng của Giang Tùy lúc còn học đại học. Lúc đấy vẫn còn ở bên , lúc trò chuyện với đôi lúc cũng sẽ nhắc đến bạn cùng phòng, cho nên những cái tên đấy đều .
Ở thêm một lúc, thêm vài chuyện, Chu Trì đồng hồ : “Không còn sớm nữa, em ngủ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-181-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Hắn dậy.”
Giang Tùy cũng dậy, hỏi: “Anh còn đau dày ?”
“Đỡ nhiều .” Hắn với cô, ánh mắt hiền từ “Thuốc tác dụng thật đấy.”
Giang Tùy lấy hộp thuốc bàn đưa cho : “Anh cầm về .”
Hắn cầm lấy, nhét túi, thấy cô thêm gì, cũng gì thêm: “Anh về .”
“Ừm.”
Hắn đến cửa, Giang Tùy cũng theo.
Mở cửa , Chu Trì dừng bên cửa, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, ôm cô trong lòng: “Anh về sẽ đến gặp em.”
“Ừm.”
“Anh hôn em ?”
Giang Tùy gì, tiến sát , nhẹ nhàng hôn lên môi cô: “Anh đây.”
Nhất thời tai nóng bừng lên, Giang Tùy nhỏ một câu, “Phải gọi lái xe thuê đấy.”
“Ừm, , em .” Hắn thả tay , khỏi của đến cửa thang máy, đầu .
Giang Tùy vẫn cửa.
Chu Trì thoải mái . Giang Tùy đang , ánh mắt cũng chứa cả nụ .
Xuống khỏi lầu, Chu Trì dần dần khỏi khu đô thị, tay đang sờ hộp thuốc trong túi quần.
Lúc về biệt thự thì còn sớm nữa.
Đi phòng khách, chạm mặt Tri Tri xuống lầu ăn khuya.
“Cậu gặp chị cháu xong hả?” Tri Tri chẳng ý gì mà nhếch đôi lông mày khiêu khích, đến nhếch cả miệng, “Cậu với chị lành với thật ?”
Chu Trì để ý đến .
“Xem cháu xem thường quá! Chị cháu thật sự về ăn đám cỏ ban đầu , lợi hại thật!” Tri Tri theo lên lầu, vô cùng ganh tị mà chui cả phòng của , “Có thấy chị cháu xinh hơn nên nhịn nổi ?”
Chu Trì mím chặt môi: “Thèm ăn đ.ấ.m ?”
“……”
Tri Tri cạn lời, “Qua cầu rúa ván, lật mặt nhận quen , quen hả, lúc tìm cháu hỏi điện thoại, hỏi địa chỉ vẫn còn nhiệt tình thế mà.”
Chu Trì liếc , lôi chiếc ví da .