Ánh mắt Chu Mạn đưa lên, hỏi một câu: “Sao đột nhiên về ?”
“Có chút việc.”
Chu Mạn , “Cao hơn .”
“Dì Đào chị bán nhà.” Chu Trì bổng nhiên .
“ .”
“Chắc chị cũng , bây giờ là thời điểm để bán .”
Chu mạn chút kinh ngạc, “Em còn hiểu chuyện ? mà bán cũng lỗ.”
Bà xong, xuống lầu.
Truyền lui một giọng : “Có chị thiếu tiền ?”
Bước chân của Chu Mạn dừng , đầu , thật sự kinh ngạc, “Em thật lợi hại nhỉ.”
Chu Trì gì. Đứng hai giây, lôi một túi tài liệu từ trong cặp đưa đến: “Căn nhà khoan bán, vài căn nhà ở thị trấn Mi dù gì giữ lấy thì cũng vô dụng.”
Chu Mạn sửng sốt, lấy, chút mệt mỏi mà , “Xem thường chị em quá nhỉ, cần tiền của em .”
“Vốn dĩ là của em .” Chu Trì đưa túi tài liệu trong tay bà, “Tri Tri vẫn còn nhỏ, chị cũng cần phô trương mặt em .”
Kéo dài đến vài ngày, đến ngày thứ tư Chu Trì mới về trường.
Hắn về kí túc xá, buổi chiều trực tiếp đến lớp học, tối đến, công việc của tổ hạng mục kết thúc, cả nhóm tụ tập cùng thức thâu đêm.
Giữa đó thì nghỉ ngơi, mua đồ ăn khuya, Tiểu Hắc nhớ đến một chuyện: “Thiếu chút nữa quên , tối hôm qua vợ gọi điện thoại đến bàn kí túc xá, hỏi ở đó , lúc đấy điện thoại hết bin đúng , nên máy tắt .”
Chu Trì sửng sốt, “Khi nào?”
“Hơn chín giờ.”
Tim Chu Trì đập mạnh, lôi điện thoại để gọi điện cho Giang Tùy.
Tiểu Hắc lấy kì lạ, “Làm gì kích động thế?”
Tối thứ bảy Giang Tùy bắt đầu sốt.
Trước đó Giang Tùy dấu hiệu báo nào, chỉ là cảm thấy cổ họng rát, ngờ rằng đêm đến thì nghiêm trọng hơn, sáng sớm chủ nhật tỉnh dậy thì vẫn hạ sốt, cô ở kí túc xá tự đo nhiệt độ cơ thể là 38.7 độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-150-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Trình Dĩnh với Lý Mẫn vội đưa cô đến bệnh viện của trường, kết quả là nhập viện thì nữa, trực tiếp phòng cách ly.
Trước đây trải qua trận dịch cúm nặng, các trường đại học thủ đô đối với chuyện đều thận trọng, phát sốt đến mức độ nhất định thì cách ly mà theo dõi.
Giang Tùy sốt đến mức khó chịu, trong suốt quá trình đều lo sợ.
Trình Dĩnh với Lý Mẫn về kí túc xá giúp Giang Tùy dọn một ít đồ dùng cá nhân mang đến.
Toàn bộ lầu ba bệnh viện đều là khu vực cách ly, Giang Tùy sắp xếp đến một phòng bệnh ngoài cùng, ở cùng phòng với một nữ sinh khoa sử.
Phòng ngược ánh sáng mặt trời, bật đèn thì sẽ u ám, khiến khác cảm thấy buồn bã trong lòng.
Bệnh viện trường sắp xếp chuẩn cơm ba bữa cho hai họ.
Hai ngày đầu tiên đến, Giang Tùy thoải mái, đầu cứ đau mãi, chuyền dịch, uống thuốc, ngủ nghỉ cho đến ngày thứ ba mới đỡ hơn một chút, thi thoảng lúc tỉnh dậy thì thấy nữ sinh khoa sử đó chuyện.
Nữ sinh đó tên Mạnh Hàm, cũng là sinh viên năm hai, lớn hơn Giang Tùy một tuổi, hoạt bát, thích chuyện, lúc đây là phát sốt đến 39 độ, ở đây bốn ngày , tinh thần , rảnh rỗi đến nhàm chán liền kể cho Giang Tùy một vài câu chuyện lịch sử.
Tối đến, y tá đến bình chuyền dịch.
Giang Tùy trong chăn, trả lời tin nhắn cho Lý Mẫn, bảo bọn họ đừng quá lo lắng.
Mạnh Hàm ở giường bên đang gọi điện thoại. Người trong điện thoại gì mà cô khanh khách, nũng như đứa bé gái , lúc tắt điện thoại thì lưu luyến rời.
Ngón tay Giang Tùy mở danh bạ điện thoại , chăm chú tên cuối cùng trong danh bạ một hồi lâu.
Có lẽ là đang bệnh sẽ càng yếu ớt hơn thường ngày, tối hôm đó, Giang Tùy gọi điện thoại cho Chu Trì, nhưng mà gọi , điện thoại của tắt máy.
Giang Tùy vẫn nhớ đến điện thoại bàn kí túc xá của .
Điện thoại là Tiểu Hắc . Tiểu Hắc nhiều chuyện tiết lộ chuyện Chu Trì trở về lấy tiền, chỉ ở kí túc xá.
Giang Tùy tiếng cảm ơn xong liền tắt máy, mê man sấp gối.
“Có là gọi bạn trai ?” Mạnh Hàm thấy cô chuyện điện thoại, thấy cô buồn bã như , quan tâm nên hỏi một câu, an ủi cô, “Có thể là việc gì đó, gọi muộn hơn chút xem .”
Giang Tùy : “Thôi cần.”
Buổi sáng hôm , thời gian cách ly của Trần Hàm hết, trong phòng bệnh chỉ còn Giang Tùy. Một cô nguyên một ngày, còn sốt nữa, y tá với cô ngày mai thì thể xuất viện .
Chiều tối, Giang Phóng gọi điện đến, như thường lệ hỏi thăm tình hình gần đây của cô.