Giang Tùy chịu nổi mà nghĩ, cũng nhiều nữ sinh theo đuổi Chu Trì ?
Cũng là sợ đổi, nhưng mỗi khi nghĩ đến thì chút thoải mái.
Học môn tư tưởng một nửa thời gian, Giang Tùy chút mất tập trung.
Điện thoại trong túi rung lên.
Cô lén lút lấy xem.
Một tin nhắn đến ------
“Hôm nay chảy m.á.u mũi chứ?”
Cô trả lời: “Không , dậy , ăn sáng ?”
Cô , sáng nay tiết.
Rất nhanh, tin nhắn gửi đến.
“Chưa ăn, vẫn đang giường, Tiểu Hắc mua đồ ăn sáng .”
Tiểu Hắc là ở giường của Chu Trì, Giang Tùy cũng . Cô gửi vài chữ đến: “Cậu lười quá.”
Qua vài giây , nhận câu trả lời -----
“Chăm chỉ mặt bạn gái là đủ .”
Giang Tùy cúi đầu hai , mặt nở một nụ , chút mềm lòng.
Sau khi lên đại học, những lời đường mật như thật sự càng ngày càng giỏi.
Những lúc càng mong đợi, thời gian hình như trôi qua càng nhanh, chớp mắt thì đến cuối tháng
12 .
Giang Tùy trải qua một thời gian bận rộn, lịch học thường dày đặc cộng thêm hoạt động các câu lạc bộ.
Trước lễ Giáng sinh, hội sinh viên học viện còn một cuộc thi thiết kế chuẩn lâu. Giang Tùy chỉ dẫn ở cuộc thi, khi kết thúc trở về áo quần, ăn liên hoan, cùng chụp vài tấm ảnh tạo dáng quỷ quái.
Buổi tối trở về, cô chọn một tấm đăng lên trang cá nhân của trang xã hội trường cấp 3.
Lâm Lâm cùng Trương Hoán Minh đều xuống gõ bình luận.
Lâm Lâm ở trong thành phố học một trường học kinh tế tài chính danh tiếng, còn Trương Hoán Minh vì thành tích quá kém, chỉ thể học một trường dạy nghề. Sau khi học đại học, trang xã hội của trường càng náo nhiệt thêm, từ QQ chuyển sang đây c.h.é.m gió, vẫn ở
mạng liên hệ mật với .
Lâm Lâm khen một câu: “Đẹp c.h.ế.t .”
Trương Hoán Minh nghiêm chỉnh lắm: “Í, nhiều trai , Trì của tớ .”
Giang Tùy trả lời một dãy dấu chấm lửng.
Qua một lúc, rót ly nước xong xem, phát hiện Chu Trì xuất hiện.
Hắn trả lời Trương Hoán Minh: “Anh Trì của mày hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-123-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Giang Tùy vẻ buồn .
Hơn nửa phút , hình đại diện QQ ở góc bên máy tính liền hiện lên.
ZC: Còn ảnh mới chụp gần đây , gửi cho một tấm , tấm chỉ thôi .”
Giang Tùy tìm trong file mục, gửi một vài tấm qua cho .
Chu Trì kích chuột, lưu về từng tấm từng tấm một, mãi cho đến trang cuối cùng.
Là tấm ảnh lúc Giang Tùy việc hôm nay.
Tấm ảnh .
Bộ váy khoác màu đen, bên trong là chiếc áo sơ mi viền hoa màu trắng, váy dài đến đầu gối, giày cao gót, đôi chân nhỏ nhắn ốm thẳng.
Tiểu Hắc xuống giường rót nước, liếc mắt xem máy tính của Chu Trì, mắt sáng lên.
“Đệch……” Cậu trợn to mắt, cực kì hâm mộ, “ nó phúc thật đấy, cái chân ! Sờ đến chắc lắm nhỉ.” Nói xong, còn mật vài giây, “Này, sờ qua ?”
Giang Tùy gửi ảnh xong, một lúc lâu mà Chu Trì trả lời, cô chờ nổi mà gửi một câu: “Còn online chứ?”
Nửa phút , đợi đến lúc Chu Trì trả lời : “Còn.”
“Cậu ?”
“Đuổi Tiểu Hắc .”
Giang Tùy ngạc nhiên: “?”
“Cậu phiền quá.”
Lúc Chu Trì gõ câu , Tiểu Hắc đuổi thật điều, sống c.h.ế.t cũng rút lui, còn vẻ uất ức: “Ai phiền phức? đây là quan tâm đến hạnh phúc của bạn học thôi!”
Vừa xong, trong hộp thư trò chuyện màn hình nhảy lên một tin nhắn mới.
(A Tùy: Không bắt nạt bạn học nha.)
Tiểu Hắc ha ha, “Đệch, vợ của dễ thương thật đấy.”
Cười xong, một quả táo nhét miệng, Tiểu Hắc chụp lấy kịp, mắt thấy còn đánh , vội chuồn lên giường: “Lần lão tử nhất định sẽ mách với bạn học A Tùy!”
Giang Tùy chuyện với Chu Trì QQ vài câu thì gửi lời chúc ngủ ngon, bởi vì thời gian cũng còn sớm nữa.
Trước khi ngủ, vốn nghĩ rằng sẽ gửi tin nhắn tiếp, ngờ rằng lúc tắt đèn, điện thoại rung lên.
Một tin nhắn gửi đến: “Đã gửi một ít đồ, chắc ngày mai sẽ đến nơi.”
Ngày hôm , Giang Tùy liền nhận đồ chuyển phát nhanh, một cái túi lớn đều là đồ ăn, sô cô la, quả hạch, …, còn một quả táo gói kĩ lưỡng.
Giang Tùy lấy những thứ khác đưa cho bạn trong phòng cùng ăn, chỉ quả táo bình an đó vẫn đụng đến, đặt yên định tại đó.
Từ lúc khai giảng đến giờ, Chu Trì gửi đồ ăn nhiều đến, cả phòng 721 đều thơm lây, cho nên bọn họ ấn tượng với Chu Trì.
Thôi Văn Kỳ ngưỡng mộ : “Bạn trai thương quá.”
Đến Lý Mẫn, luôn xoi mói con trai cũng : “Mắt của A Tùy thật tệ nha.”