Anh kế gì chứ, đó là chồng tôi! - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:59:02
Lượt xem: 1,897

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu liếc mắt một cái nhận đang giận dỗi Tạ Yến Nam.

 

"Thật lạ quá, hai giận ư? Vì chuyện gì ?" Cậu thể tin , lòng hiếu kỳ lên đến đỉnh điểm.

 

"Không giận ."

 

"Vậy mà mặt dài thườn thượt thế , kỹ thuật kéo mặt lên trình thế , chắc là từ Lan Châu học nghề về ."

 

" cũng ."

 

càng thêm bực bội, nhịn mà vò tóc.

 

" cũng rốt cuộc gì, chỉ là khó chịu."

 

"Cậu sơ qua xem nào?" Cậu cạnh , kiên nhẫn lắng .

 

"Thì là, khác gọi trai, cảm thấy trai của , cũng khác thiết với , kiểu cuồng trai , chuyện chính cũng . khi chỉ trai của một , thì ."

 

Thịnh Dương khựng , liếc hết đến khác.

 

đến mức sởn gai ốc.

 

"Cậu gì thì thẳng ?"

 

" nhầm , là từ Đức học nghề về ." Cậu lắc đầu, vẻ mặt như thể hết t.h.u.ố.c chữa .

 

"Hả?" lời cho mịt mờ.

 

"Thôi kệ, ngày đầu tiên như ." Cậu tự an ủi .

 

"Cậu ?" trừng mắt .

 

"Nhiễm Nhiễm!" Tạ Yến Nam chạy tới.

 

Thịnh Dương nhổm dậy chạy mất, khi còn nhét tay một cái túi.

 

"Không hiểu thì cái , lấy giúp chị , cho mượn hai ngày. nhất đừng để thấy."

 

Không , Thịnh Dương luôn sợ Tạ Yến Nam, luôn Tạ Yến Nam đáng sợ.

 

Cũng thật lạ, dù thì tất cả những quen đều miêu tả Tạ Yến Nam là ôn hòa, dịu dàng.

 

Tạ Yến Nam liếc Thịnh Dương đang chạy trốn.

 

"Ra ngoài một tiếng? Anh tìm em cả buổi."

 

"Chỉ ngoài một lát thôi, lát nữa sẽ về ngay."

 

"Cái gì thế ?" Anh cái túi xách trong tay .

 

Nhớ đến dáng vẻ trốn như chuột của Thịnh Dương, giấu cái túi phía .

 

"Không gì, đồ em mượn thôi."

 

"Đi thôi, gì cần mua ?" kéo để chuyển chủ đề.

 

Anh liếc cái túi xách.

 

"Không . Về nhà thôi."

 

Trong túi xách là mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình.

 

đến nửa đêm cũng tìm đáp án nào.

 

Thậm chí đây còn là những cuốn tiểu thuyết cắt ghép.

 

truyền tay những thứ nữa.

 

Đùng!

 

Một tia chớp lóe lên, tiếng sấm cùng mưa rơi xuống xối xả.

 

sợ đến mức rụt .

 

Tiêu .

 

Hôm nay sấm sét.

 

co quắp về phía cửa, vô cùng mong Tạ Yến Nam sẽ như đây, với vẻ mặt lo lắng chạy đến bên cạnh canh ngủ.

 

sợ sấm sét, nhưng ngủ say, chỉ cần ngủ khi sấm là .

 

Bình thường những lúc như chỉ cần gọi đến canh nửa tiếng là đủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-ke-gi-chu-do-la-chong-toi/chuong-3.html.]

đến phòng Tạ Yến Nam để tìm sự giúp đỡ.

 

Trong phòng yên tĩnh.

 

Tạ Yến Nam thở đều đều, ngủ say.

 

chút nỡ gọi dậy, học lớp mười hai , vốn dĩ việc học bận rộn, còn chăm sóc nữa.

 

từ từ đến bên giường , định trải chiếu ngủ đất, nhưng phát hiện chăn để trải.

 

Nhìn chiếc giường rộng lớn, nghĩ gian lớn thế , hai ngủ cũng đủ chỗ.

 

Hơn nữa, chúng cũng mới chia giường ngủ vài năm thôi.

 

Thế là như ma xui quỷ khiến, xuống cạnh .

 

Ngửi mùi hương quen thuộc, đặc trưng của Tạ Yến Nam, cuối cùng cũng an tâm chìm giấc ngủ sâu.

 

Sáng sớm.

 

cảm thấy thứ gì đó mềm mại lướt qua khóe môi, trong cơn mơ màng còn thấy tiếng ai đó thì thầm.

 

Mở mắt , là Tạ Yến Nam cũng tỉnh giấc.

 

Mặt chúng gần , mơ màng đưa tay về phía , như vén tóc giúp .

 

"Anh?" lẩm bẩm gọi một tiếng.

 

"Đừng dậy nấu cơm nữa, mua gì đó ăn . Ngủ thêm chút nữa..."

 

Nói lầm bầm xong, từ từ nhắm mắt .

 

Người bên cạnh từ từ mở to mắt, đột ngột bật dậy.

 

"Nhiễm Nhiễm!?" Anh kinh ngạc kêu lên.

 

bực bội nghiêng dựa , càu nhàu vòng tay ôm lấy eo : "Ây da, sáng sớm đừng to tiếng thế chứ..."

 

"Sao em giường ?"

 

Anh nắm lấy cổ tay đang ôm eo , đẩy , nhưng siết chặt đến mức tay chút đau.

 

"Đêm qua sấm sét, em ngủ ..."

 

"Anh ngủ say đến , em đ.á.n.h thức ."

 

cũng dậy, dụi mắt.

 

Ngồi dậy mới phát hiện, chiếc chăn mỏng của cũng đang đắp , lẫn với chăn của đè lên chân .

 

"Anh nóng ?" đưa tay định kéo về.

 

Anh siết chặt chăn.

 

"Ra ngoài." Anh cúi đầu, vẻ mặt nghiêm nghị.

 

, dám tin những lời lạnh lùng phát từ miệng .

 

"Anh?"

 

"Anh , ngoài!"

 

"Anh... giận gì chứ, em..."

 

"Em nhận bản lớn ? Chuyện gì cũng bám lấy ?" Anh mặt nặng mày nhẹ gầm lên.

 

"Tuổi nào mà còn ngủ chung? Nam nữ khác biệt em hiểu !"

 

"Nửa đêm chui lên giường đàn ông, đúng là quá mức!"

 

"Sau sự cho phép của thì phòng !"

 

bĩu môi, nước mắt rơi tuôn trào.

 

"Anh là của em, ngủ chung thì !"

 

"Với ngủ chung thì ngủ chung chứ... gì mà dữ ..."

 

Lau nước mắt chạy khỏi phòng .

 

Anh đuổi theo.

 

Rõ ràng bình thường thấy rơi nước mắt là đến dỗ dành .

 

 

Loading...