Anh kế gì chứ, đó là chồng tôi! - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:59:00
Lượt xem: 574

tắm xong , tiện tay tìm một cái áo cộc tay mặc .

 

Tạ Yến Nam đang mặc tạp dề, tay bưng khay đồ nướng cạnh bàn ăn.

 

Ánh mắt lướt qua dừng .

 

"Cái áo đó mới , giặt ."

 

vung tay, hờ hững : "Sạch hơn cái áo em đang mặc là ."

 

"Dù cũng sạch sẽ, mới mặc một ngày thôi, bẩn ."

 

hưng phấn chạy đến mặt , lấy một miếng bánh quy nhỏ nhét miệng.

 

Miếng bánh quy nhỏ lò nóng hổi, cứ đảo qua đảo trong miệng, thế nào cũng nỡ nhả .

 

Tạ Yến Nam vội vàng véo mặt , trực tiếp đưa tay moi miếng bánh khỏi miệng .

 

Ngón tay lạnh lướt qua đầu lưỡi, dịu phần nào cảm giác nóng rát.

 

"Nóng thế mà nhả !"

 

Anh lo lắng bất lực.

 

"Thơm quá mà, nỡ bỏ!"

 

hì hì, mắt dán chặt miếng bánh đầu ngón tay .

 

"Giờ chắc nguội nhỉ."

 

nhón chân, một ngụm c.ắ.n miếng bánh ướt sũng đó về.

 

"Ngon quá!" hạnh phúc nheo mắt .

 

lia mắt thì thấy, ngón tay Tạ Yến Nam phát sáng.

 

ngượng ngùng hai tiếng, rút hai tờ giấy ăn, lau nước bọt ngón tay .

 

"Hay là rửa tay ?"

 

"Không , đang định rửa rau đây."

 

Anh lắc đầu.

 

"Ối! Em quên mua xì dầu dặn !"

 

kêu lên, định ngoài sửa sai.

 

"Khoan , mặc áo khoác hẵng ."

 

Tạ Yến Nam gọi , ánh mắt rơi chiếc áo cộc tay trắng tinh của , nhẹ nhàng dời .

 

ngoài cửa sổ đang hừng hực nóng, lạnh đến thế ?

 

Thấy vẻ mặt nghi ngờ của , bổ sung thêm một câu: "Nhiều muỗi."

 

Đến khi mua xong xì dầu về nhà, Tạ Yến Nam đang mút ngón tay, vẻ mặt thất thần.

 

"Cắt tay ?"

 

lo lắng tiến lên hỏi, vội vàng giấu tay lưng, vẻ mặt còn hoảng loạn.

 

"Ừm, xước da chút thôi."

 

Thấy như , khỏi nhớ hồi nhỏ, mỗi thương cũng hoảng loạn che giấu như thế.

 

Bao nhiêu năm , chẳng đổi chút nào.

 

“Để em lấy băng cá nhân cho , đợi chút. Đừng để dính nước, em thái rau cho."

 

Đến khi lấy băng cá nhân về, thớt một vũng m.á.u lớn.

 

Lạ thật, nãy nghiêm trọng đến thế nhỉ?

 

Anh ngoan ngoãn đưa tay , để băng bó cho.

 

Nhìn vết cắt đang chảy m.á.u xối xả, cũng để ý gì nữa, băng cá nhân bằng băng gạc.

 

Sát trùng xong.

 

"phù phù" thổi hai cái.

 

Đến khi nhận đang gì, thì muộn .

 

lén lút Tạ Yến Nam, chỉ thấy cưng chiều, hề vẻ ghét bỏ ngượng ngùng.

 

" đau nữa thật. Xem phép thuật của em gái tiến bộ , giờ còn cần niệm chú nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-ke-gi-chu-do-la-chong-toi/chuong-1.html.]

Anh , dỗ dành như hồi bé.

 

Mặt nóng bừng, lắp bắp : "Lớn thế ..."

 

"Dù lớn đến thì em vẫn là cô em gái đáng yêu của ."

 

Anh dịu dàng và kiên định.

 

gì nữa, trong lòng thầm nở hoa.

 

Khi lên lầu tìm Tạ Yến Nam để lấy đề thi nhầm, đang giảng bài cho một bạn học.

 

Anh ghế, một cô gái bên cạnh.

 

Chị nheo mắt giảng bài, liên tục cúi đầu xuống.

 

Đầu hai gần như chạm , tóc tai vướng víu.

 

Tạ Yến Nam ôn tồn giảng bài, hễ thấy cô gái nhíu mày là kiên nhẫn giảng nữa.

 

Đàn chị đúng là ngốc thật! còn sắp hiểu .

 

ở ngoài cửa khó chịu.

 

"Tạ Yến Nam!"

 

hét lớn ở cửa, vô thức gọi thẳng tên , chứ "".

 

khỏi kinh ngạc về cách xưng hô của .

 

bao giờ gọi như .

 

Giờ chơi lớn ồn ào, Tạ Yến Nam thấy.

 

Một bạn học ở cửa bụng giúp hét thêm một tiếng.

 

"Tạ Yến Nam, tìm !"

 

Lúc họ mới tách một , đầu .

 

"Em gái." Tạ Yến Nam lật từ trong cặp sách tờ đề thi.

 

"Là đến lấy cái . Anh nghĩ hôm nay em sẽ đến tìm mà." Anh đến mặt , lắc lắc tờ đề thi.

 

Cô gái cũng theo đến, chị nheo mắt gần , chợt hiểu .

 

"Thì là em gái ! Bảo nãy thấy giọng quen quen."

 

Chị nhanh chân chạy , mang đến một túi kẹo sữa lớn.

 

"Chị định đưa cho của em để mang về cho em, nhưng tiện em đến thì cứ cầm về luôn . Lần em bảo loại kẹo ngon , chị chơi mua một túi to."

 

"Cả cái nữa."

 

Chị lấy mấy gói đồ ăn vặt nhỏ.

 

"Mấy cái chị cũng thích ăn, giới thiệu cho em đấy, nếu em thích thì chị sẽ mua thêm cho em."

 

Tạ Yến Nam đưa tay ngăn .

 

“Đâu mua cho em ."

 

"Ôi dào! Cho em gái ăn chứ cho . Đi ! Đừng phiền hối lộ em gái."

 

Hai họ đùa giỡn, còn thì càng lúc càng tức giận.

 

dám bộc phát.

 

lý do và lập trường gì để tức giận chứ?

 

Đàn chị , về một du côn chặn đường trêu chọc, là đàn chị giúp giải vây.

 

Lần nào gặp cũng dịu dàng, luôn chia đồ ăn ngon cho .

 

Thế mà nãy còn thấy chị ngốc, thậm chí bây giờ, còn thấy chị phiền.

 

thật tệ, nhưng vẫn cứ tức giận!

 

giật lấy tờ đề thi, giật luôn cả túi kẹo.

 

"Cảm ơn chị. Em đây."

 

buồn bực để một câu, nhanh chóng bỏ chạy.

 

dám đối mặt với họ.

 

hình như .

 

 

Loading...