ANH ĐÓN SINH NHẬT CÙNG TRÀ XANH, TÔI LÊN XE HOA VỚI TỔNG TÀI - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-23 08:54:14
Lượt xem: 212

Ngày trở về nước thời gian du học, bạn trai bảo việc bận, thể đón, bắt tự bắt taxi về nhà.

 

rõ ràng thấy đầu dây bên giọng một cô gái thỏ thẻ:

"Đoàn Mục Húc, chúc mừng sinh nhật !"

 

nghĩ, đến lúc nên đổi bạn trai .

 

—-------

 

cố tình chọn đúng ngày sinh nhật của Đoàn Mục Húc để về nước.

 

tưởng sẽ bất ngờ, sẽ cảm động.

 

Ai ngờ, giọng trong điện thoại sốt ruột chột :

 

“Sao em một tiếng? Anh còn việc! Tự bắt xe về !”

 

c.h.ế.t sững.

 

Khi còn ở nước ngoài, Đoàn Mục Húc gọi điện giục về từng ngày, còn quên nhắc nhắc rằng hôm nay là sinh nhật .

 

Suốt một tháng qua, cắt xén cả thời gian ngủ, xử lý công việc để thể kịp bay về đúng ngày .

 

Vậy mà, đến nơi thì chẳng cần bạn gái bên cạnh nữa.

 

Ngay lúc , một giọng con gái dịu dàng vang lên từ đầu dây bên :

 

"Đoàn Mục Húc, sinh nhật vui vẻ nha!"

 

Anh lập tức luống cuống cúp máy:

 

“Anh đang bận, cúp nhé!”

 

Tim như rơi xuống đáy vực.

 

Đoàn Mục Húc tính khí ngang ngược, nóng nảy, xưa nay chỉ với mấy bạn thiết, từng để bất kỳ cô gái nào tiếp cận gần.

 

duy nhất khiến dịu dàng một chút – chính là .

 

yêu cái sự “đặc biệt” đó.

 

giọng con gái trong điện thoại xa lạ.

 

lạnh mặt, gọi ngay. Điện thoại đổ chuông dập máy.

 

Lửa giận bốc lên, ngừng gọi , từ điện thoại đến WeChat, cả QQ cũng tha – oanh tạc đủ kiểu.

 

Nửa tiếng , khi đang hầm hầm vì phớt lờ, thì một chiếc xe thể thao quen thuộc bất ngờ dừng mặt.

 

nổi giận đùng đùng kéo cửa xe — ai ngờ ghế phụ .

 

Một cô gái sắc mặt trắng bệch đó, lẽ vì drift quá gắt. Nhìn vẻ yếu đuối mong manh chẳng khác gì đóa bách hợp mưa.

 

nheo mắt, Đoàn Mục Húc đang ghế lái:

 

“Cô là ai?”

 

Cô gái rụt rè mỉm :

 

“Chào chị Giang, em tên là Đường Đường.”

 

chẳng thèm liếc cô lấy một cái, chỉ dán mắt Đoàn Mục Húc:

 

“Anh định trò gì đây?”

 

Anh lúng túng, giọng càng lớn càng lộ vẻ chột :

 

“Có gì ! Bạn bè tổ chức sinh nhật cho thôi! em cứ gọi điện suốt, nên vội đến đón em đấy chứ!”

 

Tim như ai đó đ.â.m một nhát.

 

“Vậy ý là… do em phiền sinh nhật ?”

 

“Không… thế…” – Đoàn Mục Húc vò đầu, sang với Đường Đường –

“Em ghế ?”

 

Đường Đường trông như thể tin nổi, đôi mắt long lanh cụp xuống, uất ức .

 

khoanh tay đó, nhúc nhích:

 

“Mang hành lý của lên xe. Ghế phụ lấy khăn ướt lau sạch sẽ .”

 

Trước đây, cần nhắc, Đoàn Mục Húc tự giác xách đồ, mở cửa xe, phục vụ tận tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-don-sinh-nhat-cung-tra-xanh-toi-len-xe-hoa-voi-tong-tai/1.html.]

 

Còn hôm nay?

 

chẳng thêm lời nào, bước lên ghế phụ. lau sạch, vẫn thấy ghê tởm.

 

giữ mặt lạnh, thèm mở miệng.

 

Không khí ngột ngạt khiến cả xe im phăng phắc.

 

Bỗng Đường Đường lên tiếng, giọng ngọt như mật:

 

“Chị Giang, thật Đoàn Mục vui khi chị về. Anh định đón sớm hơn, nhưng bạn cùng lớp tổ chức sinh nhật cuối khi nghiệp nên mới ở . chị gọi là lao tới liền đó!”

 

nhẹ nhàng, nhưng câu nào câu nấy như chọc tim .

 

Đừng giả bộ thanh cao. Ai chả mấy cô cáo già giỏi chơi trò .

 

vẻ thiết với Đoàn Mục Húc, ám chỉ rằng trong lòng , cô quan trọng hơn .

 

Còn chuyện đến đón chẳng qua là vì gọi điện quá nhiều.

 

đang cố tình khiêu khích.

 

thể thừa nhận – chiêu hiệu quả thật.

đang tức, tức.

 

nhắm mắt, chẳng buồn đáp.

 

Đoàn Mục Húc cau :

 

“Ninh Hinh, em bảo lễ phép cơ mà? Đường Đường đang chuyện, em im như tượng? Em vẫn giận ? Đường Đường giải thích rõ mà!”

 

mở mắt , chằm chằm:

 

“Anh miệng ? Sao tự giải thích? Hay cái miệng chỉ dùng để dối lừa ?”

 

Anh còn kịp phản ứng, Đường Đường chen ngang:

 

“Chị Giang, thật chỉ giỏi chuyện thôi. Anh kiêu, chị đừng trách nặng…”

 

Hừ, đúng là thích thể hiện.

 

“Cô là Đường tiểu thư đúng ? Một giáo dục thì nên tùy tiện chen ngang chuyện khác, cũng đừng chõ mồm mối quan hệ liên quan tới . Cô nghĩ ?”

 

Đường Đường lúng túng liếc Đoàn Mục Húc:

 

“Em… em ý đó…”

 

phũ ngay:

 

“Vậy ơn giữ im lặng .”

 

Đoàn Mục Húc vui, lườm :

 

“Ninh Hinh, em…”

 

xoa thái dương, giọng lạnh băng:

 

“Cả cũng im !”

 

Anh câm miệng.

 

Sau khi tiễn Đường Đường đến cổng trường, Đoàn Mục chở về căn hộ của .

 

Anh xách vali theo , định cùng.

 

, dùng tay chặn n.g.ự.c :

 

“Hôm nay mặt . Đặt vali xuống — cút.”

 

Đoàn Mục Húc tỏ vẻ đáng thương:

 

“Hôm nay là sinh nhật mà, yêu của cho ôm một cái ?”

 

 

lạnh giọng:

 

“Nếu gọi cháy máy, đang ôm ai thì chắc !”

 

Anh phớt lờ cú đá, ôm chầm lấy :

 

“Anh sai ! Tại bạn bè rủ rê khó từ chối… nhưng cuối cùng vẫn đến tìm em mà. Tha cho , bảo bối?”

 

 

Loading...