Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-09-20 10:58:17
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc trời tối đen, trong nghĩa trạm chỉ còn một ngọn đèn ngoài sân là còn sáng.

 

tầng hai là một mảng đen như mực, hai bóng đen cẩn thận gần cửa phòng Tưởng Xuyên, xổm ở ngoài cửa hí hoáy.

 

“Thế nao?”

 

“CMN, khóa .”

 

“Có thể mở ?”

 

“Đợi chút, để thử xem….”

 

“Cạch….”

 

Cửa mở.

 

Hai bóng đen , đóng cửa , ngậm đèn pin trong miệng bắt đầu tìm tòi, “Bên thấy, bên đó của ?”

 

, thế nhỉ?”

 

“Chúng thử tìm xem .”

 

………

 

Lộ Toa dẫn A Khởi tới một nhà hàng Trung Quốc xa hoa, A Khởi ngó khắp nơi, khi xuống còn đưa tay sờ xuống ghé sofa mông, : “Chị Lộ Toa, nơi quá đắt ……..Hay là chúng đổi sang nhà hàng khác .”

 

Lộ Toa , gọi phục vụ tới gọi món, hỏi A Khởi ăn gì, A Khởi đến giá cả bên trong liền mặt mũi nào gọi món nữa.

 

Lộ Toa gọi xong đồ ăn, : “Chị gọi điện thoại một chút.”

 

A Khởi gật đầu.

 

Lộ Toa thẳng đến phòng bao ở cuối cùng, đẩy cánh cửa gỗ đỏ khắc hoa , ôn nhu : “ Khôn.”

 

Khương Khôn dang tay khoác lên hai bên thành ghế, hất cằm chỉ sang bên cạnh: “Lại đây với anhmột lát.”

 

Lộ Toa lời qua, xuống bên . Khương Khôn đưa tay quấn một lọn tóc xoăn của côta: “Thế nào ?”

 

Lộ Toa : “ phát hiện điều gì cả. mỗi ngày ở nghĩa trạm thì sẽ là đến cái công ty vận chuyển nhỏ , thỉnh thoảng đưa đồ cho bọn trẻ trong núi.”

 

“Thế ?” Khương Khôn lạnh.

 

Lộ Toa do dự một chút, : “ Khôn, em cảm thất hẳn giống như nghĩ .”

 

Khương Khô híp mắt, tỏ nguy hiểm: “Sao? Em vẫn dứt tình với ?”

 

.” Lộ Toa vội vàng lắc đầu, “Em cùng gì còn tình gì nữa chứ, mở cái công ty vận chuyển bé tí , hơn một nửa tiền kiếm đều đổ cả cái nghĩa trạm, em ở cùng là tự tìm khổ ?”

 

Khương Khôn cúi đầu, lạnh lùng bên tai cô : “Lộ Toa, đừng phản bội , cũng đừng lừa gạt .”

 

Lộ Toa bình tĩnh , hình mềm nhũn dựa : “ Khôn, chứ…..”

 

Khương Khôn xoa đầu cô , lớn: “Ngoan!”

 

một lúc , Lộ Toa dậy, “Em đây.”

 

xong liền dậy bước khỏi phòng bao.

 

một giờ , điện thoại của Triệu Phong vang lên. xong liền sang Khương Khôn: “ Khôn, tìm thấy.”

 

Khương Khôn hạ mắt xuống, đáy mắt lạnh lẽo như băng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-93.html.]

……….

 

Dì Quế ở phòng bếp bận rộn, nhào bột, xắt thịt, thái rau chuẩn bánh bao để ngày mai bán.

 

Trong nghĩa trạm chỉ còn một bà, A Khởi ngoài , cho nên bà gọi điện thoại cho Tưởng Xuyên. Tưởng Xuyên xong dặn bà đừng lung tung mà hãy ở yên trong phòng, cũng trở về.

 

………….

 

Quán nướng ăn khuya, Tưởng Xuyên buông chai rượu xuống, đồng hồ: “Thời gian cũng sai biệt lắm .”

 

Tào Nham hỏi: “Sao bọn họ tìm giấy chứng nhận của ?”

 

Lúc Triệu Kiến Hòa bỏ tù, Khương Khôn cũng hoài nghi Tưởng Xuyên là vùng, nhưng Hàn đội và Tào Nhàm sớm chuẩn , hồ sơ cá nhân của Tưởng Xuyên sớm điều chuyển, Khương Khôn tra , sự chú ý càng dồn Tưởng Xuyên, xem nhẹ một khác bên cạnh là Lâm Hạo, thiếu chút nữa thì đánh gục.

 

Sau đó, là một hồi chiến đấu kịch liệt, Lâm Hạo trọng thương, xảy va chạm với một chiếc xe việt dã, lăn xuống núi, mà ông trời đúng là giúp Khương Khôn một tay, bởi Lâm Hạo chết.

 

Chết thì cũng hết đối chứng.

 

Tưởng Xuyên cũng bởi liên lụy một mớ rắc lớn, tước bỏ cảnh tịch, rời khỏi cảnh đội.

 

Vì để bảo vệ sự an của bộ tư liệu liên quan đến , bao gồm cả Lâm Hạo đều tiêu hủy , cho nên mấy năm nay Khương Khôn mới tìm gây phiền toái.

 

Bây giờ, Tưởng Xuyên tự dây , Khương Khôn nhất định sẽ dễ dàng buông tha như thế nữa.

 

Tưởng Xuyên ăn xong một xiên thịt dê, nhả một từ: “Đoán.”

 

Lộ Toa là một phụ nữ thông minh, thời gian 2,3 năm ở bên cạnh , cũng đủ để côta ít nhiều hiểu . Theo suy nghĩ của Lộ Toa, nếu thực sự là cảnh sát, kể cả tước bỏ cảnh tịch, tiêu hủy bộ tư liệu, nhưng nhất định sẽ giữ gì đó bên .

 

Tỉ như chụp cùng đồng nghiệp. Tỉ như giấy chứng nhận.

 

Là một cảnh sát vụ điều kiêng kị nhất chính là ảnh chụp cùng đồng nghiệp, cho nên thứ còn chỉ thể là giấy chứng nhận.

 

Tào Nham nhíu mày: “Vậy thì vội vàng gửi đến Bắc Kinh cho nha đầu cái gì?”

 

“cô thích, nên đưa cho cô thôi.”

 

Tào Nham: “.........”

 

thật là khó hiểu, chính là một chút cũng thể hiểu nổi mà.

 

Hai uống xong chai bia cuối cùng, Tào Nham cho đưa Tưởng Xuyên về, để nếu đường chẳng may gặp chuyện cũng giúp một chút.

 

Xe Jeep màu đen tiến trong sân.

 

Tưởng Xuyên xuống xe, A Khởi và Lộ Toa về . A Khởi môi hồng kiều diễm, chút hổ .

 

Tưởng Xuyên liếc A Khởi một cái: “Mới mua son ?”

 

Màu sắc đó thích hợp với A Khởi chút nào cả.

 

Lộ Toa : “Là tặng cô đó.”

 

Tưởng Xuyên nhíu mày.

 

A Khởi cho rằng giận, cúi đầu. Nghĩa trạm đến , Tưởng Xuyên từng dặn dò qua, đồ khác đưa thì hãy tận lực từ chối. Son môi là Lộ Toa nhất định cô nhận, cô từ chối , hơn nữa cũng thực sự thích, cho nên mới nhận.

 

Lộ Toa: “Sao? Chỉ cho phép Tần Đường tặng nước hoa nhưng cho phép đưa son môi ?”

 

“Nhàm chán.” Tưởng Xuyên phun một câu đó xoay lên tầng.

 

Lộ Toa vỗ vai A Khởi: “Đừng để ý đến , dạo cùng chị tiếp nhé.”

 

Loading...