Tưởng Xuyên cô, tại chỗ chờ.
Tần Đường đến mặt , nhỏ giọng : “Em chuyện với .”
Cửa phòng vẫn đang mở, Tưởng Xuyên hất cằm chỉ chỉ: “Vào trong .”
Sau khi đóng cửa , Tưởng Xuyên hỏi: “Có chuyện gì?”
Tần Đường siết chặt điện thoại trong tay, : “Lão Viên bảo, khi đấu giá kết thúc, sổ sách của quỹ An Nhất thừa một 0. Thừa một 0, tương đương với nhiều thêm một trăm triệu. Quỹ An Nhất thành lập nhiều năm như , sổ sách từng xảy sai lầm như thế . Bình thường những khoản quyên tặng nhiều lắm, ít thì hơn một ngàn, nhiều lắm thì cũng chỉ là một trăm nghìn, hơn nữa những trường hợp đều nhiều. Con bao giờ vượt quá 1500 vạn cả.”
Tưởng Xuyên rũ mắt cô, “ .”
Vừa chuyện qua với Tào Thịnh.
Tần Đường : “Lão Viên ở đó chỉ còn nửa tờ báo cáo.”
Tưởng Xuyên cô kinh hãi, đưa tay ôm cô lòng, vỗ nhẹ lưng cô: “Đừng hoảng hốt, về đến nơi em đưa nốt nửa tờ báo cáo cho của Tào Thịnh, nếu hữu dụng thì thể để chứng cứ.”
Tần Đường ngẩng đầu : “Có quỹ An Nhất sẽ tra xét ?”
Tưởng Xuyên cách nào phủ nhận: “Tào Thịnh sẽ âm thầm điều tra. sẽ công khai . Em cứ yên tâm, bọn sẽ dốc hết sức bảo vệ thanh danh của quỹ An Nhất.”
cô đang lo lắng điều gì. Quỹ An Nhất là tâm huyết nhiều năm của cha cô. Nếu xảy chuyện , thanh danh của nó nhất định sẽ ảnh hưởng, mà ảnh hưởng tiếp theo sẽ là sự nghiệp của cha cô.
Thanh danh quỹ An Nhất tổn hại, đối với nhiều trẻ em vùng nghèo khó cũng là một sự bất hạnh.
Cho nên về công về tư, cảnh sát cũng nhất định dốc sự bảo vệ.
Tần Đường khẽ thở : “Cảm ơn .”
Tưởng Xuyên , ngón trỏ nâng cằm cô lên: “Em cảm ơn cái gì?”
Tần Đường né khỏi tay Tưởng Xuyên, vùi đầu vai , “ gì, chỉ là cảm thấy .”
một câu của cô khiến trái tim Tưởng Xuyên mềm nhũn.
Vài giây , cô ngẩng mặt lên: “Lộ Toa quan hệ của chúng .”
Tưởng Xuyên: “Ừ.”
Tần Đường hừ nhẹ: “Đêm nay đừng uống rượu đấy.”
Lần nướng BBQ, Lữ An mua nhiều bia. cô thích uống bia nên chạm giọt nào, mà đêm đó Tưởng Xuyên cũng uống. Đêm nay chừng Lộ Toa sẽ yêu cầu chạm cốc.
Tưởng Xuyên “ừ” một tiếng, “Uống cũng cái gì hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-129.html.]
Tần Đường nghĩ nghĩ, cũng đúng, sự chú ý mấy hôm nay của đều dùng hết lên cô .
cô lên tiếng, cúi đầu suy tư. Tưởng Xuyên khẽ niết vành tai trắng nõn của cô khiến nó hồng lên, “Nghĩ bậy cái gì, còn sức ?”
Tần Đường: “......”
Sao cô đang nghĩ gì chứ.
Tưởng Xuyên cúi đầu, khẽ c.ắ.n lên vành tai cô, hô hấp nóng hổi phả tai cô, ép giọng xuống thấp nhất: “Bao nhiêu sức lực đểu để dành cho em hết.”
Tần Đường nhịn run rẩy, rụt cô : “Đừng cắn, buồn…..”
Tưởng Xuyên nhẹ tiếng, buông cô . Rút ví trong tí , lấy một tấm thẻ đặt tay cô.
Tần Đường ngẩn , lập tức hiểu ý nghĩa của tấm thẻ . cô ngẩng đầu : “Em từng đòi tiền mà.”
Tưởng Xuyên nghĩ nghĩ, : “Hình như em đó.”
Tần Đường c*n m** d***: hình như thật.
cô thấy vô cùng bối rối, chăm chú: “Tưởng Xuyên, em thiếu tiền.”
Tưởng Xuyên cô thiếu tiền. Số tiền ở Bắc Kinh chỉ đủ cho cô mua một cái nhà vệ sinh trong chung cư. thể cho cô nhiều tiền, nhưng đây là tất cả . cũng Tần Đường để ý đến chuyện , nếu cô để ý thì sẽ bởi vì một tiền mà chạy đến Tây An tìm .
Tần Đường hỏi: “Bên trong bao nhiêu đó?”
Tưởng Xuyên: “Hình như hơn chín mươi vạn thì . Mật khẩu là sinh nhật em.”
“ cho em hết ư?” Tần Đường nhíu mày, đột nhiên nhớ hôm qua đến ngân hàng chắc là để đổi mật mã thành sinh nhật cô.
Tưởng Xuyên : “Cũng hẳn, vẫn giữ một ít.”
Lâm Hạo là con một trong nhà. Sau khi chết, Tưởng Xuyên vẫn thường xuyên đến thăm cha . Trước đó bệnh, một cuộc phẫu thuật lớn, Tưởng Xuyên chi mộtkhoản tiền, đó cha Lâm trả một phần, nhưng nhận.
Nếu thì 87 vạn , vẫn thể lấy .
Tưởng Xuyên cô rối rắm, bật : “Nếu em tiêu tiền thì cứ giữ , để dùng cưới vợ.”
Tần Đường đang đùa. Đàn ông đều thích nợ tiền phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ của .
Tần Đường gì nữa, cất thẻ .
một lát cô mới : “Nếu đủ tiền để cưới em thì em . Em cũng kiếm ít tiền .”
Tưởng Xuyên lập tức đen mặt.