Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-09-28 15:45:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đốm lửa nhỏ từ tay rơi xuống, cô thể đàn ông cường tráng áp sát .

 

Tim Tần Đường đập rộn ràng, vòng tay ôm cổ , bờ môi hai chạm , lập tức trở thành nụ hôn kịch liệt.

 

Tưởng Xuyên thể cảm giác sự biến đổi của Tần Đường, từ thăm dò lúc bắt đầu giờ thành chủ động.

 

cô chính là càng yêu càng mạnh dạn.

 

Tưởng Xuyên đặt ở góc tường, khẽ m*t đôi môi mềm mại của cô, hôm nay khiêu khích cả mộtngày, càng hôn càng thể khống chế, g*m c*n môi cô, bàn tay cách lớp áo dùng sức x** n*n b** ng*c cô, thở Tần Đường dần trở nên hỗ loạn, biến thành tiếng r*n r* nho nhỏ.

 

Tưởng Xuyên hôn khóe môi cô, hai má, lỗ tai, cổ của cô ....

 

Tần Đường thở hổn hển, cả như nhũn , cũng dần trụ nổi nữa , " Em đitắm ....."

 

Tưởng Xuyên:" Hửm?"

 

" Em tắm rửa , tháo trang sức...." cô thì thầm:" Như vầy khó chịu lắm."

 

Tưởng Xuyên c.ắ.n một cái bên tai cô, ôm ngang lên, vững vàng bước về phía nhà tắm.

 

Tần Đường :" Em lấy đồ."

 

Tưởng Xuyên xoay , đem giữa phòng, " Bật đèn."

 

Tần Đường chạm đến công tắc tường, ấn mở.

 

Căn phòng sáng lên, cô ngẩng đầu , sờ sờ đám râu mới nhú cằm , " cạo râu nè."

 

Tưởng Xuyên thả xuống, :" Đâm em hả?"

 

Tần Đường cúi đầu:" Vâng, thoải mái."

 

Cũng thoải mái, chỉ là chọc đến chút nhột nhột.

 

Tưởng Xuyên cúi đầu vùi hõm vai cô, cố ý cọ mấy cái, lập tức thấy cô khẽ thở hổn hển, anhcười ngả ngớn:" thoải mái em hổn hển gì chứ?"

 

" Nhột........"

 

" Nhột chỗ nào hả?"

 

"............."

 

cô né tránh, hai ba bước lách khỏi , lấy nước tẩy trang,sữa rửa mặt và sữa tắm mặt đặt trong chậu, " Em tắm nhé."

 

Tưởng Xuyên cô giống con thỏ ôm chậu rửa mặt chạy biến , đầu lưỡi nhẹ nhàng đẩy hàm răng đang nghiến chặt, dựa tường một lúc, mới về phòng lấy quần áo.

 

đến phòng tắm, thấy bên trong truyền tiếng nước chảy.

 

Tưởng Xuyên ở bên ngoài cạo râu, đ.á.n.h răng, cởi áo sơ mi , về phía cửa.

 

" Két" một tiếng, cánh cửa mở .

 

Bàn tay Tần Đường đang xoa vuốt cơ thể , giật khẽ co , đối diện là cơ thể xinh trắng như tuyết, ướt át ẩn hiện trong làn sương mờ.

 

Tưởng Xuyên chăm chú, tới, tr*n tr** dán lấy cô, gian trong nháy mắt trở thành chật chội.

 

Tần Đường cúi xuống, sự biến đổi của cánh tay đang khoát hông , cơ bắp căng lên, mỗi một đường cong đều ẩn chứa sức lực vô tận, cô trắng còn thì màu đồng cổ, màu da chênh lệch rõrệt, đầu tiên cô cảm thấy phần trắng quá, càng nổi lên vẻ yếu đuối hơn so với , giống như chỉ nắm một cái liền vỡ tan.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-116.html.]

cô xoay trong lồng n.g.ự.c , sờ sờ cằm , cạo râu .

 

Tưởng Xuyên cúi xuống hôn cô, Tần Đường xoay đầu trốn tránh, cầm lấy xà bông thơm trong chậu xoa lên , xoa ," Quay qua nào."

 

Tưởng Xuyên tiếng, giọng điệu khàn, vẫn tùy theo ý cô.

 

Tần Đường vuốn bả vai , khẽ hỏi:" Đây là trúng đạn hả?"

 

đáp ừ.

 

" Bị khi nào ạ?"

 

" Tám, chín măm , đầu tiên nhiêm vụ."

 

" Nhiệm vụ gì ?"

 

" Truy đuổi tù trốn trại, chạy đến vùng biên giới, xuất hiện đồng bọn, mang theo súng, giao chiến cùng tụi một trận."

 

quá tỉ mỉ, nhưng Tần Đường cũng hiểu, trận đó nhất định nguy hiểm.

 

Tần Đường sờ sờ, đầu ngón tay quét qua xương bả vai, " Chỗ thì ?"

 

" Hả?" thật lưng bao nhiêu vết thương, đau lúc thương, hết đau thìcũng chẳng chú ý, càng thèm chăm sóc cẩn thận.

 

" Vết thương d.a.o chém."

 

" nhớ rõ."

 

Mỗi nơi cô chạm đến, cô đều hỏi một câu.

 

Đầu ngón tay quét qua quét lưng , thở Tưởng Xuyên ngày càng nặng nề, tâm trí sớm còn dành cho những vết thương cũ lâu năm, túm lấy bàn tay cô lưng, nhanh áp lên bờ tường gạch men lạnh giá, " Còn sờ ?"

 

Tần Đường cúi xuống, giữa quần tây màu đen nổi lên một khối lớn.

 

cô chạm đến vết sẹo phần bụng , " từng phẫu thuật ?"

 

Tưởng Xuyên dừng , cách vài giây, :" Ừ, t.a.i n.ạ.n xe cộ."

 

cô c.ắ.n môi, đau lòng, " Về cẩn thận chút , em thấy khó chịu."

 

Tưởng Xuyên nhắm nghiền mắt, cúi xuống hôn cô, dẫn dắt tay cô kéo xuống bên , xuyên qua bộ lông thô ráp, chạm tới chỗ , giọng khàn khàn:" Những cái quan trọng nữa , bây giờ khó chịu chính là chỗ nè, em chuyện phiếm cũng , đợi khi xử lý em xong nhé, chuyện đến sáng với em cũng ."

 

Lòng bàn tay Tần Đường nóng hầm hập, cả kéo căng, khẽ v**t v* từ gốc hướng lên ,ngay lập tức bên tai truyền đến th* d*c nặng nề của .

 

Mỗi xong cô đều mệt đến nỗi ngủ luôn, còn sức lực mà cùng chuyện phiếm, ban ngày hai bình thường gặp mặt, lúc ăn cơm nhiều như , cũng chẳng mấy câu, chỉ buổi tối thời điểm đó, đàn ông bao giờ cũng nhiều hơn , và giường cũng giống như .

 

Tưởng Xuyên c** q**n, thể dính sát cô, bàn tay v**t v* phía cô, tiếng r*n r* nho nhỏ của côphát .

 

xoay , để cô chống tay lên tường, b* m*ng tròn lẳn kề sát , tay nắm lấy hông cônâng lên, mượn sự ẩm ướt dồn sức đỉnh bên trong.

 

" A!"

 

cô bật thốt tiếng, kéo căng chịu nổi.

 

.................

 

Tiếng nước nhỏ giọt tích tích, Tưởng Xuyên đưa tay, tắt .

 

Loading...