Chương 9: Đừng sợ, đây (1)
Khi Thẩm Trì trở về, Dung Thiển trốn sẵn trong phòng của Thẩm Ngật.
Mở hé cửa sổ xuống, đập mắt cô hết là hàng loạt chiếc sedan cổ điển từ thế kỷ , chiếc ở trung tâm là một chiếc Lamborghini Miura thể thao. Mẫu xe mới phát hành năm 1967, là phiên bản sản xuất cầu, từ đó thể thấy, Thẩm Trì quả nhiên là một đại gia giàu !
Hơn mười vệ sĩ mặc đồ đen xếp thành hàng. Nhìn cảnh tượng , Dung Thiển khỏi liên tưởng đến các tình tiết trong phim xã hội đen Hollywood.
là một thanh niên của xã hội hiện đại, Dung Thiển khỏi thầm mắng: Cảnh cứ như x.ã h.ội đ.en nghênh đón đ.ại c.a, đang phim đấy ? Phô trương quá mức!
Sau , Dung Thiển còn chứng kiến những cảnh tượng tương tự Thẩm Ngật khi trưởng thành. Cảnh tượng vẫn hoành tráng như , nhưng Dung Thiển hề cảm thấy editor:bemeobosua khoa trương, đừng cô tiêu chuẩn kép, bởi vì một đại gia như Thẩm Ngật đường, chỉ cấp độ sắp xếp mới xứng với !
Tất nhiên, đó là chuyện .
như Dung Thiển dự đoán, Thẩm Trì giống Thẩm Ngật khi trưởng thành, điểm khác biệt duy nhất là tính cách và khí chất của hai cha con.
Một ôn hòa, nho nhã, một h.ung á.c, b.ạo ng.ược.
Thẩm Trì , xuất hiện mang hình tượng của một nhân vật phản diện, mặt cảm xúc, ánh mắt sắc lạnh. Nói ông là một bạo chúa cũng quá lời, kiểu tức giận là phát điên đ.á.n.h .
Bất chợt, Thẩm Trì đột nhiên ngẩng đầu lên, về phía cô.
Mặc dù cách một cách xa như , ông thể thấy cô, nhưng Dung Thiển vẫn theo bản năng tránh ánh mắt đó, nghiêng né .
Quay , cô thấy hình gầy gò của Thẩm Ngật đang khẽ run rẩy, biểu cảm khuôn mặt cực kỳ tự nhiên. Dung Thiển thấy rõ, bé sợ Thẩm Trì.
Khi Thẩm Trì đến, Dung Thiển sớm trốn trong tủ quần áo. Khác với , Dung Thiển dám thở mạnh một tiếng nào, nín thở ngưng thần, cả co ro một góc, dám chút động tĩnh.
Tất cả là vì Thẩm Trì quá đỗi nhạy bén. Dung Thiển dám chắc, chỉ cần cô phát một tiếng động nhỏ, ông nhất định sẽ phát hiện , và lôi cô ngay tại chỗ!
Sau khi Thẩm Trì , ông nhiều với Thẩm Ngật, chỉ tùy tiện cầm một bản nhạc piano, lật một trang, bảo Thẩm Ngật đàn cho ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-9-1.html.]
Dung Thiển thấy đoạn dạo đầu kinh ngạc. Thẩm Trì, tên biến thái , bắt một đứa trẻ 12 tuổi đàn bản Bi Tráng (Pathétique) của Beethoven!
Dung Thiển từng Thẩm Ngật đàn, bé còn thạo, thể là vấp váp liên tục, nhưng ít nhất cũng đàn trọn vẹn cả bài. rõ ràng, màn trình diễn thể khiến Thẩm Trì hài lòng.
Dung Thiển cứ nghĩ Thẩm Ngật nhiều nhất cũng chỉ mắng c.h.ử.i vài câu th.ô t.ục, ngờ, Thẩm Trì tay đ.ánh , thẳng tay tát Thẩm Ngật một cái! Dung Thiển tiếng đó, thể tưởng tượng bé đau đến mức nào!
Nắm tay cô vô thức siết chặt, Dung Thiển ngh.iến răng, cố gắng kiềm chế bản , tuyệt đối phát một tiếng động nào.
“Đồ phế vật!”
Để hai từ đó, Thẩm Trì đầu bỏ hề ngoảnh . Cánh cửa đóng sầm , phát một tiếng “Bùm” lớn.
Sau đó, Dung Thiển thấy Thẩm Trì dặn dò Philita mang cơm cho Thẩm Ngật cả ngày hôm đó. Nắm tay Dung Thiển càng siết chặt!
Tên là b.iến th.ái cộng thêm tâm thần ? Bắt con trai ruột của nhịn đói cả ngày? Đứa bé còn đang tuổi ăn tuổi lớn!
Cho đến khi tiếng bước chân xa, Dung Thiển mới chui khỏi tủ quần áo. Cô thấy Thẩm Ngật vẫn ghế, luyện luyện bản Bi Tráng đó.
Dung Thiển bước tới bé, thấy cúi đầu, im lặng. Dung Thiển bảo bé đừng đàn nữa, nhưng bàn tay đưa giữa chừng dừng , cô rụt về.
Dung Thiển xuống sàn ngay tại chỗ. Không gì, hỏi gì, cứ thế ở bên cạnh bé. Khi nào bé đàn xong, cô sẽ dậy.
Quả nhiên, Philita mang cơm đến cả ngày. Dung Thiển nhịn đói một ngày thì , nhưng Thẩm Ngật ăn thì .
Vì thế, buổi tối, lợi dụng lúc ngủ, Dung Thiển lén lút lẻn bếp tìm đồ ăn. Thứ duy nhất thể ăn là bánh mì và bánh mì baguette. Dung Thiển lấy một ít, tiện tay lấy thêm hai hộp sữa.
Ngoài trời đổ mưa, mưa lớn, tiếng sấm ầm ầm. Trên đường , Dung Thiển chợt thấy một tiếng hét thất thanh của phụ nữ!