Chương 83: Đứa trẻ Lâm Kiệt đó bỏ trốn (1)
Dung Thiển đoán sai hướng ngay từ đầu.
Kẻ chủ mưu đằng vụ "tấn công" bất ngờ , Thomas, cũng Hà Tích Thành, thậm chí, còn nhằm Thẩm Ngật.
Người gây hỗn loạn trong s.òng b.ạc, là nhằm Hà Tích Thành.
Theo lời Thẩm Ngật, lúc đó nhận thấy cô theo Diêu Na, vốn dĩ theo, nhưng Hà Tích Thành lúc đến tìm , chuyện .
Thẩm Ngật liền theo Hà Tích Thành lên tầng hai, Hà Tích Thành còn cố ý tìm một nơi vắng editor:bemeobosua.
Kết quả, biến cố xảy ngay lúc !
Vụ nổ là do kích nổ bình gas gây , và kích nổ bình gas, là một ông chủ trung tâm tắm Hà Tích Thành dụ dỗ con đường cờ b.ạ.c lối thoát, cuối cùng thua sạch gia sản.
Chỉ một đêm, mất hết tài sản, vợ còn dẫn con trai bỏ , ông chủ trắng tay tìm Hà Tích Thành tố cáo, kết quả Hà Tích Thành cho đ.á.n.h một trận, còn đuổi khỏi s.òng b.ạc.
Thế là ôm ý nghĩ dù cũng mất hết , ch.ết cũng sợ, đến để trả thù Hà Tích Thành.
Vết thương của Hà Tích Thành, cũng là do đối phương gây .
là vận may của Hà Tích Thành cũng , Thẩm Ngật mặt ở đó, giúp Hà Tích Thành tránh kiếp nạn , ông chủ thấy kế hoạch thành, sợ tù, khi bình gas phát nổ, liền bỏ chạy.
Thẩm Ngật đuổi theo, thế nên, mới cảnh Dung Thiển tìm đến đó, nhưng chỉ tìm thấy Hà Tích Thành.
“Người đó bắt ?”
Dung Thiển khá quan tâm đến kết quả.
Thẩm Ngật gật đầu:
“Ừm, bắt , còn đó xử lý thế nào, thì liên quan đến nữa.”
“Vậy nên, tóm , chỉ là nhầm lẫn ngẫu nhiên, như chúng đoán.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-83-1.html.]
Dung Thiển cũng ngờ, sự thật khác xa so với những gì cô nghĩ.
Tuy nhiên, dù nữa, là , Dung Thiển cũng thể yên tâm.
“Ôi, đó là Quản gia Phó ? Ông ở cửa, đầy lo lắng gì?”
Trở về nhà, từ xa, Hứa Mặc thấy Phó Bá Trọng ở cửa.
Dung Thiển và Thẩm Ngật cũng nhận , Hứa Mặc còn cố ý lái xe đến dừng mặt Phó Bá Trọng, hạ cửa kính xe xuống, thò đầu hỏi:
“Quản gia Phó, xảy chuyện gì ? Sao lo lắng thế?”
“Đứa trẻ Lâm Kiệt đó bỏ trốn !”
Nghe lời của Phó Bá Trọng, Thẩm Ngật và Dung Thiển , vẻ mặt cả hai đều nghiêm trọng.
Mấy phòng khách, xuống xong, Phó Bá Trọng mới giải thích sự việc cho họ:
“Cậu chủ, khi hai vị , Lâm Kiệt cũng ngoài, lúc đó hỏi , ngoài dạo một lát về, nghĩ gần đây ngoan ngoãn hơn nhiều, nên cũng ngăn cản, ai mà ngờ, ôi”
Phó Bá Trọng thở dài thườn thượt.
Dung Thiển hỏi:
“Lâm Kiệt về nữa ?”
“Không , về .”
Lời của Phó Bá Trọng khiến Dung Thiển bất ngờ, về còn thở dài cái gì?
Dung Thiển sắp xếp logic, đổi sang một cách khác:
“Vậy, ý ông là, Lâm Kiệt khi về nhà, liền thu dọn đồ đạc bỏ trốn?”