Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 80 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 09:37:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 80: Nếu bằng lòng thì vẫn còn cứu (1)

 

“Suỵt!”

 

Dung Thiển hiệu im lặng với họ, lén lút, còn bảo họ cúi đầu ghé sát , đừng lên tiếng.

Hai đàn ông say bí tỉ, cũng Dung Thiển gì, thấy mỹ nữ ghé sát , họ liền ngây ngô, cúi đầu theo.

 

cho hai một bí mật.” 

 

Dung Thiển thì thầm với họ.

Ba chụm với , trông như đồng bọn đang hợp sức gây án.

Hai đàn ông lơ mơ, bí mật, liền lập tức hứng thú, háo hức hỏi: 

 

“Bí mật gì?”

 

“Đó là” 

 

Hai tay Dung Thiển từ từ đưa gáy hai , khóe miệng cong lên một nụ ranh mãnh: 

 

“Hai đang tìm cái ch.ết!”

 

Sau đó, cô nắm lấy đầu hai và đập mạnh !

 

“Á!”

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của đàn ông vang lên trong con hẻm, khiến bước chân Thẩm Ngật khựng , đồng thời cũng thu hút sự chú ý của Lâm Kiệt và Thẩm Phong Nhiên xe. Hai đầu , vặn thấy Thẩm Ngật đang cách họ xa lắm.

 

Lâm Kiệt thấy Thẩm Ngật liền hoảng hốt, vội vàng vứt điếu t.h.u.ố.c tay xuống chân, luống cuống giẫm mấy cái, đá gầm xe.

 

Thẩm Phong Nhiên thấy Thẩm Ngật, khóe miệng cong lên một nụ trêu ngươi, giống như một công tử bột, đợi Thẩm Ngật tới, liền gian

 

“Ôi, trai Thẩm Ngật của đó , , , nửa đêm kiểm tra ký túc xá ?”

 

Thẩm Ngật liếc một cái, ánh mắt dừng Lâm Kiệt, chỉ thấy cúi đầu, dám ngẩng lên .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-80-1.html.]

“Lâm Kiệt, sợ gì chứ, cho Thẩm , theo , những gì?” 

 

Thẩm Phong Nhiên còn ở bên cạnh châm chọc.

Lâm Kiệt căng thẳng đến mức nắm chặt ống quần, cúi đầu, vẫn dám mắt Thẩm Ngật.

 

“Đi thôi.” 

 

Thẩm Ngật nhiều, vỗ vai , hiệu theo.

Thấy Thẩm Ngật cứ thế bỏ , suốt quá trình thèm một cái, mặt Thẩm Phong Nhiên tối sầm , lạnh giọng

 

“Thẩm Ngật, coi như tồn tại ?”

 

“Hay là, đang sợ điều gì?”

 

Thẩm Phong Nhiên chằm chằm bóng lưng , tin chắc rằng Thẩm Ngật thấy câu của , nhất định sẽ dừng .

 

Quả nhiên, Thẩm Ngật dừng , đầu , bằng ánh mắt lạnh lùng và băng giá đến mức đó editor:bemeobosua.

 

Thẩm Phong Nhiên vô thức nuốt nước bọt, thừa nhận, mặt cùng cha khác , theo bản năng cảm thấy thấp kém hơn một bậc.

 

“Tránh xa , đừng gần .” 

 

Giọng Thẩm Ngật hề chút ấm áp nào, ánh mắt lạnh như băng, giống như một thanh kiếm sắc bén, đ.âm mạnh tim Thẩm Phong Nhiên: 

 

“Và, đừng bắt chước nữa.”

 

Cậu một lời tổn thương khác, cũng bằng ánh mắt khinh bỉ, nhưng Thẩm Phong Nhiên cảm thấy, mỗi lời , đều chất chứa sự chán ghét đối với .

 

Cậu cúi đầu chiếc áo sơ mi trắng đang mặc, Thẩm Ngật, cũng mặc áo sơ mi trắng, nhưng của sạch sẽ trắng tinh, vương bụi trần, ấm áp như ngọc, phong thái lịch thiệp.

 

Ngược , chẳng , như một thứ rác rưởi!

Tục ngữ , càng dịu dàng, càng cách tổn thương lòng , câu , quả nhiên sai.

 

Thẩm Phong Nhiên lạnh tự giễu một tiếng, thế nào cũng thấy bản , thật kinh tởm và dơ bẩn vô cùng.

 

Loading...