Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 73 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 09:31:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 73: Về nhà nhớ uống t.h.u.ố.c (2)

 

Người đó mặc đồ đen, còn đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, vành mũ kéo thấp, nhưng Dung Thiển vẫn thấy khuôn mặt của .

 

Là một Mỹ, râu ria xồm xoàm, tóc vàng mắt xanh, tuổi tác chắc chắn quá 30.

 

Có khoảnh khắc, Dung Thiển cảm thấy hình như cô từng gặp đó, nhưng hình như, ?

 

“Cô Dung, cô ?”

 

Hứa Mặc ngẩng đầu lên, thấy Dung Thiển tập tễnh về, vội vàng tiến lên hỏi thăm.

Dung Thiển một cách nghiêm túc: 

 

“Khoa học chứng minh, giày cao gót là vũ khí, chỉ tổn thương khác mà còn hại chính .”

 

“À?”

 

Dung Thiển xua tay, thản nhiên

 

“Chỉ là vô tình trẹo chân thôi, thường xuyên giày cao gót, trẹo chân là chuyện bình thường.”

 

“Vậy báo với ông chủ!”

 

Hứa Mặc là hành động ngay, định gõ cửa, Dung Thiển ngăn .

 

“Cứ để họ chuyện thêm một lúc, về xe , chuyện gì lớn , cần quá lên.” 

 

Dung Thiển , cũng cần Hứa Mặc đỡ, cô cởi giày cao gót cầm tay, chân trần mà .

Hứa Mặc vội vàng bảo Trương Tẫn và một vệ sĩ khác theo, để tránh cô một an .

 

Lúc Thẩm Ngật bước khỏi phòng VIP, gần 10 giờ.

Biết từ Hứa Mặc rằng Dung Thiển lên xe , Thẩm Ngật cũng lãng phí thời gian, trực tiếp trở về xe.

 

Về đến xe, phát hiện Dung Thiển tựa cửa sổ xe ngủ editor:bemeobosua.

Hứa Mặc còn định cho , nhưng Thẩm Ngật động tác hiệu im lặng, Hứa Mặc lời đến miệng, nuốt ngược .

 

Thẩm Ngật cởi áo khoác bước xe, nhẹ nhàng đắp áo khoác lên Dung Thiển, bảo tài xế lái xe chậm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-73-2.html.]

, tài xế khởi động xe, Dung Thiển vẫn tỉnh giấc. Cô dụi mắt, thấy Thẩm Ngật lên xe, liền hỏi

 

“Diêu Chính Hưng gì với ?”

 

“Ông say rượu, với nhiều chuyện trong quá khứ của ông , còn , sở dĩ ông xem trọng , là vì, cảm giác mang cho ông , giống em mất của ông .”

 

Người em cần đoán, Dung Thiển cũng là cha của Hà Tích Thành.

 

“Nói chứ, uống rượu ?”

 

Ngửi thấy mùi rượu trắng thoang thoảng, Dung Thiển ghé sát ngửi thử. Thẩm Ngật thành thật khai báo: 

 

“Chỉ uống một ly.”

 

“Thật ?” 

 

Dung Thiển tin.

Thẩm Ngật nghĩ một chút, hiệu bằng tay: 

 

“Còn một chút xíu nữa.”

 

Dung Thiển giận dỗi

 

“Về nhà nhớ uống thuốc!”

 

“Được.” 

 

Khóe miệng Thẩm Ngật nở nụ , giọng điệu cưng chiều và dung túng, trông vẻ mắng mà vẫn vui, sự quan tâm lâu ngày như nhà , khiến cảm thấy ấm áp.

 

Tài xế đang lái xe thấy cuộc đối thoại của hai , tưởng họ là vợ chồng, đợi Dung Thiển ngủ nữa, tài xế với Thẩm Ngật: 

 

“Chị dâu cưng chiều thật đó!”

 

Thẩm Ngật khựng , Dung Thiển đang gối đầu lên vai , dựa ngủ say, Thẩm Ngật cong khóe môi, đôi mắt chứa chan tình cảm dịu dàng như nước.

 

Cậu cử động yết hầu, phát một âm tiết chỉ mới thấy: 

 

“Ừm.”

 

Loading...