Chương 72: Nhân phẩm của ông (1)
“Cô tư cách chuyện ?”
Ánh mắt Diêu Chính Hưng đầy vẻ độc ác, khí thế hung hãn, khiến khiếp sợ, dám manh động.
Ánh mắt ông dường như đang , đàn ông chúng chuyện, một phụ nữ như cô chen gì?
Trong thời đại , địa vị của phụ nữ thấp, đặc biệt là với vai trò bạn đồng hành nữ, trong cảnh , càng quyền lên tiếng.
Dung Thiển hề sợ hãi quyền uy của ông , cô tiến lên một bước, tự tin, bình tĩnh và đàng hoàng :
“ tư cách chuyện , hình như, đến lượt ông quyết định.”
“Cô ch.ết !”
Một đàn ông vạm vỡ, thô kệch gầm lên một tiếng, khí thế hung hăng, xông tới định động thủ với Dung Thiển.
định tay, Thẩm Ngật lúc lắp xong đạn nòng s.úng, nhẹ nhàng một câu:
“Cậu dám động cô thử xem.”
Người đàn ông khựng , dè chừng khẩu s.úng tay .
“A Mãnh, lui xuống.”
Diêu Chính Hưng lên tiếng, đàn ông mới cam tâm tình nguyện rút lui.
Diêu Chính Hưng ngẩng đầu Dung Thiển, vẻ mặt rõ vui buồn:
“Có bảo vệ, quả nhiên vốn liếng để kiêu ngạo, , thể cho cô , phát s.úng đầu tiên b.ắn, vấn đề gì ?”
“Không vấn đề gì, chỉ là hy vọng khi xoay nòng s.úng, thể để .”
Dung Thiển đưa yêu cầu.
Diêu Chính Hưng vô tư:
“Tùy các , ai cũng , nhưng nếu các dám giở trò, gian lận mặt , sẽ khiến các thể bước khỏi cánh cửa .”
“Yên tâm , đảm bảo, viên đạn sẽ luôn ở trong nòng s.úng.”
Dung Thiển đưa tay xin s.úng từ Thẩm Ngật. Thẩm Ngật cũng gì, đưa s.úng cho cô.
Mọi trong phòng đều , rốt cuộc cô gì, hơn chục đôi mắt đều chăm chú cô.
Dung Thiển xác nhận vị trí viên đạn lắp , liền xoay nòng s.úng editor:bemeobosua. Cô nín thở, tập trung cao độ quan sát, đột nhiên, xác nhận một điểm, cô ấn giữ dừng , đưa s.úng cho Thẩm Ngật, với :
“B.ắn .”
“Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-72-1.html.]
Thẩm Ngật cong môi .
Điều Hứa Mặc sợ hãi, b.ắn cái gì mà b.ắn chứ! Đây là chuyện liên quan đến mạng , họ như đang chơi ?!
Hứa Mặc vội vàng ngăn cản, kết quả Diêu Chính Hưng kiên nhẫn cảnh cáo một tiếng:
“Cậu dám b.ắn, tất cả các đừng hòng sống sót bước khỏi đây!”
“Ông chủ…”
Hứa Mặc sắp đến nơi, chuyện thật sự quá liều lĩnh.
Thẩm Ngật chút do dự, chĩa s.úng trán định bóp cò. Diêu Chính Hưng lúc vội vàng hét lên:
“Khoan !”
Hứa Mặc tưởng hy vọng, định một câu may quá, thì Diêu Chính Hưng :
“B.ắn đầu quả thật là quá lớn chuyện, b.ắn cánh tay .”
Thẩm Ngật ý kiến gì, chĩa họng s.úng cổ tay , liền bóp cò.
“Ông chủ!”
Hứa Mặc kêu lên kinh hãi, nhưng, thấy tiếng s.úng như tưởng tượng.
Phát s.úng là đạn.
“Bây giờ, đến lượt ông.”
Thẩm Ngật đưa s.úng qua.
Diêu Chính Hưng đầy ẩn ý một tiếng, nhận lấy khẩu s.úng, lúc đàn ông vạm vỡ ban nãy đột nhiên ho khan một tiếng, ánh mắt đều thu hút qua đó.
“Cạch.”
Diêu Chính Hưng b.ắn cánh tay, tiếng s.úng, là đạn.
Trán Hứa Mặc đổ mồ hôi lạnh, tổng cộng chỉ mười phát, bây giờ mất hai phát, xác suất trúng đạn cũng tăng lên.
ai trong họ ý định dừng , khẩu s.úng trao trao , vòng thứ hai, vòng thứ ba đều b.ắn đạn, ngay cả vòng thứ tư cũng trôi qua, vẫn ai trúng đạn.
Cho đến, vòng cuối cùng.
Diêu Chính Hưng lấy một chiếc tẩu thuốc, đắc ý :
“Ha ha ha! Phát s.úng cuối cùng , nếu trúng, là thắng, nếu trúng, thì coi như thua, dù cũng thiệt, Thẩm Ngật, b.ắn .”
“Lão bá bá, ông gian lận thì ý nghĩa gì .”
Dung Thiển xuống bên cạnh Thẩm Ngật, chống tay lên cằm, thờ ơ .