Chương 61: Trên thực tế, cảnh của hề an (1)
Tình hình của nhà họ Thẩm, thực phức tạp hơn nhiều so với những gì Dung Thiển nghĩ.
Liên quan đến các yếu tố nội bộ doanh nghiệp và cấp cao càng khiến Dung Thiển đau đầu.
Cô chỉ , tuy Thẩm Ngật là con trai trưởng của Thẩm Trì, và cũng là thừa kế của tập đoàn, nhưng thực tế, thực quyền.
Dù thì vẫn còn sự tồn tại của hội đồng quản trị.
Vị trí của Thẩm Ngật, thiên về quản lý nhiều hơn, ngay cả cổ phần cũng chiếm nhiều, tương đương với một Tổng Giám đốc tập đoàn hữu danh vô thực.
nếu chỉ là hữu danh vô thực thì còn đỡ, sẽ đến mức mệt mỏi như . Tình thế đây của tập đoàn, dựa xoay chuyển .
Năng lực của Thẩm Ngật mạnh, chỉ cần , thì gì là , và tập đoàn cũng cần .
Nói một cách đơn giản, những đó xem như một lao động miễn phí, việc nặng việc bẩn , những cấp cao chỉ cần hưởng thành quả.
Hứa Mặc còn với Dung Thiển:
“Mạnh Ngọc Hinh qua thiết với hội đồng quản trị, những đó cũng đều về phía Mạnh Ngọc Hinh. Vì thế, ông chủ là đang chấn hưng cơ nghiệp, mà chẳng khác nào đang thuê cho khác.”
Dung Thiển đột nhiên nghĩ đến, hiện tại Thẩm Ngật thực coi như nơi nương tựa, cha , bây giờ ngay cả cái nhà , cũng là của …
Vậy, rốt cuộc ngôi nhà thật sự thuộc về ở ?
“Đối với ông chủ mà , bây giờ ở , nơi đó chính là nhà .”
Hứa Mặc luôn xót xa cho Thẩm Ngật. Cậu bây giờ, chẳng khác gì một đứa trẻ mồ côi, phiêu bạt khắp nơi, nơi nào là nơi để trở về.
Hứa Mặc vẫn lén lút cho Dung Thiển một chuyện:
“Ông chủ thực vẫn luôn trở về Trung Quốc. Cậu đưa đến Mỹ năm sáu tuổi, về việc là ở , sinh ở thành phố nào, ông chủ đều điều tra rõ ràng, bởi vì, đối với ông chủ mà , là Trung Quốc, Trung Quốc mới là nhà của .”
“Cho nên, mới đến Hồng Kông đúng ?”
Dung Thiển suy đoán.
Hứa Mặc gật đầu:
“Hồng Kông chỉ là bước đầu tiên của ông chủ, nơi thực sự về, là Trung Quốc editor:bemeobosua. Vì , ông chủ mới mở ba công ty ở Hồng Kông.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-61-1.html.]
“Cậu mở ba công ty?”
Dung Thiển kinh ngạc.
Hứa Mặc cũng khâm phục:
“ , chuẩn nhiều như , chính là thuê cho Mỹ, nhưng thoát , thì thực lực và chỗ dựa của riêng .”
“Cậu xoay sở kịp ?”
Dung Thiển chỉ lo lắng cho sức khỏe của .
Hứa Mặc khổ:
“Không xoay sở kịp cũng xoay sở thôi, nhưng ba công ty đó cũng do một xử lý hết, cũng thuê giúp đỡ phân chia công việc. Hiện tại chủ yếu là công việc bên Mỹ nhiều, nên ông chủ thường xuyên việc đến khuya.”
“Cậu còn đóng phim ? Công việc diễn viên, cân bằng như thế nào?”
Dung Thiển vẫn quên nghề chính của .
Hứa Mặc giải thích:
“Hai việc đó mâu thuẫn, bởi vì ông chủ chủ yếu kinh doanh lĩnh vực truyền thông điện ảnh và truyền hình, bất động sản cũng , nhưng hiện tại đều đang trong giai đoạn đầu tư.”
Nghe xong những điều Hứa Mặc , Dung Thiển mới nhận , hóa cô hiểu về Thẩm Ngật nhiều.
Cô tưởng hiểu cả cuộc đời , nhưng ngờ chỉ bằng vài lời mặt chữ, căn bản còn chạm tới một góc nhỏ trong cuộc đời của .
Hành động ngốc nghếch nhất của con , chính là ảo tưởng hiểu cả đời qua sơ yếu lý lịch của họ.
“Cô Dung, theo sự hiểu của về ông chủ, bề ngoài gọi điện thoại, nhưng thực sẽ xuống nữa . sợ ăn sáng tái phát bệnh đau dày, cô thể mang bữa sáng lên cho ?”
Hứa Mặc cảm thấy so với , Dung Thiển còn thích hợp hơn với công việc , bởi vì, ít nhất lời cô , ông chủ sẽ .
Sau khi Dung Thiển bưng bữa sáng lên lầu, phát hiện cửa phòng đóng. Dung Thiển thò đầu một cái, quả nhiên đúng như Hứa Mặc , bắt đầu việc .
Cậu đang gọi điện thoại, bằng tiếng Pháp trôi chảy. Cúp điện thoại , gọi điện thoại khác, và chuyển sang một ngôn ngữ khác.
Dung Thiển ở cửa chờ, đợi đến khi cuối cùng cũng cúp điện thoại, cô mới bước .