Chương 59: Tổn thương thì đến mức, chỉ là sẽ bất lợi cho (2)
Dung Thiển ngáp một cái lười biếng với vẻ mặt ngái ngủ. Khi cô bước khỏi phòng tắm khi vệ sinh cá nhân xong, ngang qua nhà bếp, vô tình thấy một cô giúp việc đang ở bên trong, quanh quẩn, vẻ lén lút.
Dung Thiển vội vàng nấp . Không lâu , cô giúp việc khỏi nhà bếp.
Dung Thiển khoanh tay, trầm ngâm. Cô nhà bếp, ngay đó.
Bảy giờ, Hứa Mặc mang bữa sáng đến.
Bữa sáng là do Thẩm Ngật dặn dò mua, ở nhà hàng Lan Phương Viên, xếp hàng lâu mới mua .
Mấy túi lớn đầy ắp, Hứa Mặc lượt mở từng hộp đựng thức ăn , cũng vì mà chú ý đến Dung Thiển đang lưng. Dung Thiển lên tiếng, Hứa Mặc dọa giật !
“Cô chút tiếng động nào ?”
Hứa Mặc đầu liền lên án cô.
Dung Thiển xin :
“ cố ý dọa , chắc là do quá tập trung thôi.”
“Rõ ràng là cô tiếng động mà.”
Hứa Mặc chịu thừa nhận, mặt lạnh tanh, cho cô sắc mặt .
Dung Thiển hề bận tâm, đúng hơn, cô căn bản để ý.
Ánh mắt liếc qua cô giúp việc ở cách đó xa, Dung Thiển huých cánh tay Hứa Mặc, hạ giọng hỏi :
“Mấy cô giúp việc là ai thuê?”
“Công ty giúp việc gia đình sắp xếp, mỗi tuần đến dọn dẹp một , vì bình thường Thẩm Ngật cũng rảnh về ở, nên căn nhà cơ bản ở trạng thái bỏ trống.”
Dung Thiển vô thức :
“Tối qua về ?”
“Không vì cô thì là vì ai.”
Hứa Mặc bực bội , ánh mắt cô lộ rõ sự oán giận.
Dung Thiển cảm thấy gì đó đúng. Anh , địch ý lớn với cô như ?
Chẳng lẽ….. thích Thẩm Ngật?!
lúc Dung Thiển câu , Hứa Mặc đang uống , vì gì bất ngờ, phun hết !
“Khụ khụ, cô đang linh tinh gì đó!”
Hứa Mặc sặc, cô với vẻ mặt khó tin.
Dung Thiển nhún vai:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-59-2.html.]
“Vậy địch ý lớn với như thế? Cứ như cướp yêu của bằng.”
“ là sợ cô tổn thương ông chủ !”
Hứa Mặc giận quá mất khôn.
Dung Thiển khựng một chút, cô đang định gì đó, thì Thẩm Ngật bước tới editor:bemeobosua. Cậu đang lau tóc ướt bằng khăn tắm, còn mang theo nóng tắm xong, cạnh Dung Thiển, thở lạnh lùng trong trẻo của đàn ông bao trùm lấy cô.
“Ai sẽ tổn thương ?”
Giọng mang theo một chút trầm khàn, Dung Thiển ngẩng đầu, vì cách quá gần, cô thể thấy yết hầu đang di chuyển của .
Hứa Mặc nhất thời luống cuống tay chân. lúc nghĩ Dung Thiển sẽ mách tội với Thẩm Ngật, Dung Thiển :
“Tổn thương thì đến mức, chỉ là sẽ bất lợi cho .”
Dung Thiển , hiệu bằng ánh mắt cho hai họ. Hứa Mặc theo bản năng theo hướng cô chỉ, thấy một cô giúp việc đang lau chùi cái bình hoa.
Hứa Mặc nghi ngờ hỏi:
“Cô ?”
“ thấy cô lén lút trong bếp, đó, nhặt cái trong thùng rác.”
Dung Thiển lấy từ túi áo, đó là một bộ phận nhựa màu đen nhỏ.
Hứa Mặc cầm lấy hồi lâu, vẫn đó là thứ gì:
“Cái thứ trông giống cái nắp nhỏ là gì ? Quét từ ?”
“Thiết giám sát mini.”
Thẩm Ngật lúc lên tiếng.
Khóe môi Dung Thiển cong lên:
“Không sai, chính là bộ phận còn sót khi lắp đặt thiết giám sát.”
Mắt Hứa Mặc lập tức mở to. Thiết giám sát? Cô giúp việc lắp đặt thiết giám sát ở đây là ý gì?
“Bảo tất cả họ dừng , là chuyện chuyện với họ.”
Trên mặt Thẩm Ngật thoáng qua một tia giận dữ, ném chiếc khăn tắm lên lưng ghế, xuống một chiếc ghế khác.
Cậu hề nổi nóng, cũng một lời giận dữ nào trong suốt quá trình, nhưng khí vẫn ngưng đọng rõ rệt.
Hứa Mặc thở dám mạnh, vội vàng bảo các cô giúp việc đang việc dừng tay, tất cả tập trung .