Chương 45: Nạn nhân ai khác chính là Lâm Phong (1)
Người lớn tuổi thích giấu những thứ quan trọng gầm giường, Trần Thi Ý và Lục Tuyên - cặp "lão nhân" - cũng ngoại lệ.
Lôi một chiếc hộp sắt gầm giường, Trần Thi Ý tay run rẩy, tìm thấy chiếc phong bì ố vàng, cũ kỹ, tràn đầy cảm giác niên đại lịch sử.
Lấy tờ giấy bên trong , đó ghi rõ ngày tháng hôm nay và tên trường đại học . Phía còn một câu:
"Đừng nghi ngờ, đang mặt hai , chính là ."
Lục Tuyên và Trần Thi Ý thấy câu , đều kinh ngạc ngẩng đầu Dung Thiển, cô tủm tỉm :
“Ừm, là .”
“Chuyện , thể ?”
Lục Tuyên nghiên cứu khoa học Vật lý cả đời, dám tin đời thực sự chuyện xuyên xảy .
Dung Thiển cũng thể giải thích, nhưng cô quả thực dựa một bức ảnh để xuyên về quá khứ.
Chỉ là bây giờ lúc để nghiên cứu những điều , Dung Thiển khẩn thiết , khi cô rời , Thẩm Ngật xảy chuyện gì? Hơn nữa, Lâm Phong minh oan ?
“Uống một tách .”
Có lẽ vì chuyện phức tạp, Lục Tuyên pha một tách đưa cho cô. Sắc mặt hai vợ chồng đều nặng nề, kéo theo Dung Thiển cũng cảm thấy căng thẳng. Chẳng lẽ, Lâm Phong thật sự tù?
Lục Tuyên cũng câu giờ, thẳng:
“Lâm Phong cứu , tù.”
“Phù, như là .”
Dung Thiển thở phào một , tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống. Cô hỏi tiếp:
“Vậy đó Lâm Phong ? Cậu đổi tên ?”
“Cậu đổi tên.”
Lục Tuyên cúi đầu tách trong tay, cả tỏ vẻ tiêu cực.
Dung Thiển hiểu:
“Cậu đổi tên, tìm thấy?”
“Cậu ch.ết…”
Lục Tuyên ngẩng đầu cô, trong mắt ẩn chứa nỗi buồn và sự nặng nề thể nên lời.
Dung Thiển sửng sốt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-45-1.html.]
“Cậu ch.ết ? Tại ? Cậu c.h.ế.t như thế nào?”
“Cậu , ‘gi.ết’ ch.ết.”
Lục Tuyên câu dường như điều khó , thôi.
Dung Thiển tức giận siết chặt nắm tay, cô lên tiếng chất vấn:
“Ai! Ai gi.ết ?”
“Là”
Lục Tuyên mím môi, lúc mới một cái tên:
“Thẩm Ngật.”
Dung Thiển c.h.ế.t lặng. Thẩm Ngật g.i.ế.c Lâm Phong? Sao thể? Không đúng, điều thể!
“Chị Thiển Thiển, khi chị , xảy nhiều chuyện.”
Trong mắt Trần Thi Ý ánh lên nước mắt, tóc mai bà bạc trắng, nếp nhăn từ lúc nào âm thầm bò lên khuôn mặt bà, để dấu vết của năm tháng.
trong mắt Dung Thiển, Trần Thi Ý vẫn là cô gái nhỏ nhút nhát, ngây thơ và hiểu chuyện của ngày hôm qua.
Dung Thiển còn cảm xúc như , thì Trần Thi Ý và Lục Tuyên càng cần .
Sau 48 năm, Dung Thiển xuất hiện mặt họ, nhưng vẫn mang dáng vẻ ban đầu.
Đặc biệt, đối với Dung Thiển, cô mới gặp họ lúc trẻ ngày hôm qua, cảm giác thể dùng lời nào để diễn tả.
Sau khi Trần Thi Ý thấy Dung Thiển, ký ức về thời gian du học ở Mỹ năm đó, bỗng nhiên trở nên rõ ràng. Bà nhớ rõ từng chi tiết lúc đó…
Thẩm Ngật khi Dung Thiển , lâu cũng dọn .
Trần Thi Ý và Lục Tuyên ngoài ở trường , cơ bản còn gặp nữa.
Khoảng thời gian đó, Thẩm Ngật chỉ chuyên tâm xử lý một chuyện, đó là cứu Lâm Phong .
Sự việc lúc đó gây xôn xao lớn, chỉ tiếc, bên Thomas quan hệ rộng, kết quả cuối cùng là vụ việc của Jessieni quy t.a.i n.ạ.n tử vong, còn Thomas sở hữu s.úng chỉ cần trả một khoản bồi thường lớn.
Dù là tiền lớn, nhưng đối với Thomas, cũng chỉ là một con nhỏ.
Thẩm Ngật vụ án kết thúc dễ dàng như , nhưng gia đình Jessieni nhận tiền một bước. Điều khiến Thẩm Ngật dù giúp cũng vô ích.
Sau sự kiện , Thomas căm ghét Thẩm Ngật tột độ, nhưng thể đắc tội với Thẩm Ngật, vì chuyển mục tiêu sang tất cả sinh viên du học.
Lúc đó, gần như tất cả những từng Thomas bắt nạt, cuối cùng đều tìm đến sự bảo vệ của Thẩm Ngật.
Cũng nhờ Thẩm Ngật, Trần Thi Ý và Lục Tuyên họ mới thể bình an vô sự trong suốt thời gian học tập cho đến khi nghiệp.
Lâm Phong, may mắn như …