Chương 4: Cuộc Xuyên Không Khó Tin (1)
Sau đó, Dung Thiển điều chỉnh mớ suy nghĩ hỗn độn, sải bước xuống xe.
Vừa sở cảnh sát, cô thấy Đội trưởng Chu vẫy tay, :
“Dung Thiển, tấm ảnh đó ? phòng vật chứng , mang qua đây cho xem .”
Ánh mắt tò mò của đều đổ dồn về phía cô, nhưng Dung Thiển gì, mà với khuôn mặt nghiêm nghị, cô đưa thông tin biển xe nhận cho editor:bemeobosua Trần Giai, phụ trách tra cứu thông tin:
“Giai Giai, cô giúp tra xem chủ nhân của chiếc xe là ai?”
Trần Giai đang uống sữa đậu nành, vội đặt xuống, hỏi cô:
“Chiếc xe vấn đề gì ?”
Sắc mặt Dung Thiển âm trầm. Nhận thấy đều đang , cô mới kể việc suýt t.ấn c.ông sáng nay. Còn chuyện t.ai n.ạn xe cộ, cũng như việc cô gặp Thẩm Ngật, cô giấu kín.
Biết cô theo dõi từ sáng sớm, và đối phương còn nghi ngờ mang s.úng, Đội trưởng Chu lập tức tỏ thái độ nghiêm túc. Dù đây là chuyện nhỏ. Là một cảnh sát hình sự, nguy cơ t.ội ph.ạm nhắm đến là thật, tuyệt đối lơ là.
Đội trưởng Chu hỏi cô:
“Dung Thiển, cô suy đoán gì ?”
Dung Thiển lắc đầu:
“Không. cảnh sát năm năm, cũng từng đắc tội với ai, càng đến một b.ăng nh.óm t.ội ph.ạm v.ũ kh.í. Hiện tại manh mối, chỉ thể bắt đầu từ việc điều tra.”
“Được, hiểu . Những ngày cô cẩn thận một chút, cố gắng đừng hành động một . Đội nhiều em thế , lẽ nào tìm bảo vệ cô ? Thế , để Trương Hạo cùng cô, cũng yên tâm.”
Đội trưởng Chu , liếc Trương Hạo, đang đó với vẻ mặt nghiêm trọng khi cô t.ấn c.ông.
Bị gọi tên đột ngột, Trương Hạo sững , vội vàng :
“Vâng!”
“Cũng .”
Dung Thiển ý kiến gì.
Trương Hạo hì hì bước đến bên cô, vỗ n.g.ự.c :
“Chị Dung, yên tâm , em nhất định sẽ bảo vệ chị chu !”
Dung Thiển liếc một cái, lẳng lặng :
“Ngay cả còn đ.ánh , còn dám lời đó ư?”
Trương Hạo lúng túng, đành tự tìm cách chữa cháy:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-4-1.html.]
“Đó là do em nhường chị thôi mà. Chị là con gái, em nào dám x.uống t.ay nặng, hơn nữa em còn…”
Ba chữ “em thích chị”, Trương Hạo thể nào .
“Hơn nữa còn gì?”
Dung Thiển nhướn mày. Anh chỉ ho khan một tiếng, thì thầm:
“Không gì.”
Dung Thiển bận tâm đến những suy nghĩ riêng tư của . Thấy Đội trưởng Chu và editor:bemeobosua chuyển sự chú ý sang vụ cô t.ấn c.ông, Dung Thiển mới đến chuyện tấm ảnh mất.
Dung Thiển dối, rằng cô cất kỹ, lúc lái xe vô ý nó bay ngoài cửa sổ, bay . Đội trưởng Chu lúc còn tâm trạng quan tâm đến chuyện đó nữa. Mất thì mất thôi, ông truy hỏi thêm.
Ngoài , khi cân nhắc, Đội trưởng Chu quyết định giao v.ụ á.n cho cô quyền phụ trách, đồng thời để Trương Hạo và Trần Giai hỗ trợ cô tiếp tục điều tra. Một mặt là vì editor:bemeobosua v.ụ á.n chỉ cần tìm danh tính ch.ết và chờ nhà đến nhận, khối lượng công việc lớn, vặn để cô tránh khỏi việc chạy lung tung gây nguy hiểm.
điều Đội trưởng Chu là, v.ụ á.n chỉ cần cô chạy khắp nơi, mà còn khiến cô xuyên về quá khứ để điều tra.
Và Dung Thiển đang chờ chính câu của ông. Cô cả một đống băn khoăn cần sáng tỏ.
Trương Hạo tới hỏi cô:
“Chị Dung, tấm ảnh đó chị xem ? Liệu nó thể chứng minh danh tính của ch.ết ?”
Nghe hỏi, Dung Thiển sững . Cô suýt nữa thì quên mất. , bộ h.ài c.ốt đó, thật là Thẩm Ngật ?
Dung Thiển hiện tại thể chắc chắn. Cô trả lời, chỉ kéo một chiếc ghế, sát cạnh Trần Giai, nhờ cô tra cứu một tên Ngụy Long.
Trương Hạo lưng cô, tò mò hỏi:
“Ngụy Long là ai?”
“Một diễn viên, là trong tấm ảnh đó,”
Dung Thiển màn hình trả lời qua loa.
“Ngụy Long?” Trương Hạo xoa cằm, nghĩ một lúc lắc đầu:
“Chưa từng qua.”
Dung Thiển cứ nghĩ với mạng lưới thông tin của cục cảnh sát thì ít cũng tìm chút manh mối. khi tìm kiếm, Trần Giai lắc đầu, cho tìm thấy bất cứ thông tin gì.
Ngón tay Dung Thiển gõ nhẹ bàn. Cô c.ắ.n môi suy tư, lát một cái tên khác lên giấy.
Trần Giai liếc :
“Thẩm Ngật? Đây là ai?”
“ cũng là ai. Tóm , cô cứ tra !”
Dung Thiển chút khẩn trương. Trần Giai chần chừ, liền nhập tên Thẩm Ngật máy tính.