Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 38 (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:17:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 38: 48 năm sẽ tìm các (2)

 

“Sao cô , ngần năm chúng sẽ ở ?” 

 

Lục Tuyên hỏi theo bản năng. Anh một cảm giác kỳ lạ, nhưng thể diễn tả sự kỳ lạ đó .

Dung Thiển cho phép hỏi nhiều: 

 

“Tóm , chỉ , đừng hỏi nữa.”

 

Lục Tuyên và Trần Thi Ý , chằm chằm phong bì trong tay, rơi trầm tư.

 

hề đùa với các .” 

 

Dung Thiển thẳng mắt hai . Cô sợ họ coi trọng, hoặc lưng là quên mất, nên biểu cảm vô cùng nghiêm trọng.

 

“Chuyện nghiêm trọng, chỉ liên quan đến cuộc đời của Thẩm Ngật, mà còn đến sự an nguy của . Vì , các nhất định ghi nhớ những gì sẽ xảy với Thẩm Ngật trong hơn mười năm tới!”

 

Trên chiếc xe bên , Thẩm Ngật đang nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng nhiên mở choàng mắt .

 

“Thiếu gia, chuyện gì ?”

 

Phó Bá Trọng luôn chú ý đến . Thấy mở mắt với biên độ lớn như , ông vội vàng quan tâm hỏi thăm.

Thẩm Ngật lắc đầu: 

 

“Không gì.” 

 

Chỉ là trong lòng, đột nhiên một cảm giác khó chịu thôi.

Thẩm Ngật ngoài cửa xe, những con phố quen thuộc, , càng ngày càng gần tòa trang viên đó.

 

Phó Bá Trọng tưởng khúc mắc, vỗ vai , an ủi: 

 

“Thiếu gia, thật chủ động về, Lão gia, ông cũng sẽ đưa về thôi.”

 

Thẩm Ngật im lặng .

Phó Bá Trọng những điều , bèn chuyển đề tài: 

 

“Cô Dung đến đây lâu ?”

 

“Cũng lâu, đầy một tháng.” 

 

Quả nhiên, nhắc đến Dung Thiển, Thẩm Ngật bắt đầu nhiều hơn.

Phó Bá Trọng

 

“Cô hề đổi chút nào, thật kỳ diệu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-38-2.html.]

 

“Đợi già đến tám chín mươi tuổi, cô vẫn là bộ dạng , sẽ đổi.”

 

Phó Bá Trọng khựng . Ông đầu , thấy Thẩm Ngật cụp mắt xuống, che giấu tia sáng thất vọng trong đáy mắt.

Phó Bá Trọng bỗng nhận , hình như sai lời

 

Mạnh Ngọc Hinh luôn chờ ở phòng khách. Thấy Thẩm Ngật về, cô giả tạo, giả vờ vẻ mặt vui mừng, nhiệt tình bước đến đón chào.

Suốt quãng đường, Thẩm Ngật giữ vẻ mặt lạnh lùng, một lời. Mạnh Ngọc Hinh chạm , đều tránh .

 

Mạnh Ngọc Hinh cũng bận tâm, dù , những màn kịch cô diễn đều chỉ cho khác xem thôi.

Sau khi bảo đám và vệ sĩ lui xuống, Mạnh Ngọc Hinh mới trưng vẻ bà chủ, khinh thường với Thẩm Ngật: 

 

“Lúc lắm, giờ về? Để đoán xem, chắc là hết tiền chứ gì?”

 

“Phu nhân, xin chú ý lời .” 

 

Phó Bá Trọng mặt nặng trịch nhắc nhở.

Mạnh Ngọc Hinh vui: 

 

“Chủ nhân đang chuyện, đến lượt quản gia như ông xen từ bao giờ?”

 

Phó Bá Trọng im lặng. Mạnh Ngọc Hinh vẻ mặt đắc ý. đầu , cô đối diện với đôi mắt của Thẩm Ngật y hệt lúc Thẩm Trì nổi giận. Mạnh Ngọc Hinh sợ hãi dám hành động liều lĩnh.

Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt , giống cha nó đến ?

 

“Mami, hai về ?”

 

lúc , một bé bước xuống từ lầu. Cậu bé mặc vest nhỏ và giày da sạch sẽ, nhưng da ngăm đen, khiến trông giống như một đứa trẻ từ quê , trộm quần áo của nhà giàu để mặc.

Cậu bé nhảy nhót, hoạt bát.

 

“Tiểu Nhiên, hôm nay con dậy sớm thế? Mau đây, để ôm một cái.”

 

Thấy cục cưng của tỉnh, Mạnh Ngọc Hinh vẫy tay bảo bé qua, nhưng ngơ câu hỏi của .

Thẩm Phong Nhiên đến bên cạnh Mạnh Ngọc Hinh, nhưng mắt vẫn luôn dán chặt Thẩm Ngật. Ngay từ ngày đầu tiên đến, thấy trai.

 

Mạnh Ngọc Hinh ôm con trai của , ngẩng đầu Thẩm Ngật, chỉ thấy chướng mắt.

Hai đứa trẻ tuy cách vài tuổi, nhưng cạnh , sự khác biệt rõ ràng, một trời một vực.

 

Con trai trai bằng Thẩm Ngật, đây luôn là nỗi canh cánh trong lòng Mạnh Ngọc Hinh.

Con trai cô nuôi theo kiểu thả rông, cả ngày lẫn lộn với một đám trẻ vô chủ chơi trong bãi rác. Trên hề chút khí chất quý tộc nào.

 

Trước đây sự so sánh nên phát hiện . So sánh một cái, con trai cô vẻ đặc biệt kém cỏi!

 

Loading...