Chương 23: , nuôi (2)
Thẩm Ngật một lòng về nhà sớm, từ chối ca thêm buổi tối, chín giờ về, còn quên mua đồ ăn vặt khuya cho Dung Thiển.
Phố Saint-Lô ở vị trí hẻo lánh, khi đêm xuống, đường giảm đáng kể. Trên đường, chỉ lác đác vài bóng lẻ loi.
Thẩm Ngật đạp xe, thần sắc chuyên chú. Cơn gió lạnh thổi mạnh qua mặt, rối tung mái tóc đen cắt ngắn. Khuôn mặt trắng trẻo thanh tú của thiếu niên, ánh đèn đêm dịu nhẹ, càng thêm thanh thoát, cuốn hút.
Bỗng nhiên, thấy gì phía , Thẩm Ngật nhíu mày.
Chỉ thấy phía , một đoạn đèn đường tắt, từ xa, tối om một mảng.
Thẩm Ngật lờ mờ đoán điều gì đó. Cậu hạ mi mắt, mặt lạnh lùng, đạp xe thẳng tới. Khi bước đoạn đường tối mờ đó, thấy một bóng giữa đường, giang hai tay , rõ ràng là chặn đường , cho qua.
Thẩm Ngật thèm liếc đó, xoay tay lái sang một hướng, khéo léo né tránh, lách qua bên trái của bóng đó.
Nào ngờ, nhanh chóng chớp thời cơ, túm lấy yên của chiếc xe đạp, cố sức kéo , cho xe .
Chiếc xe đạp buộc dừng , Thẩm Ngật nổi giận, đầu lạnh lùng với đó:
“Buông tay !”
“Ối chà? Hôm nay lửa giận lớn thế? Đạp nhanh thế, đang vội gặp ai ?”
Một giọng nam cợt nhả vang lên từ phía . Cảm thấy yên xe trĩu xuống, Thẩm Ngật mặt lạnh tanh, đạp xe đến chỗ ánh sáng mới dừng .
“Xuống xe!”
Thẩm Ngật thốt hai chữ.
Lâm Phong nhảy xuống từ yên , khoanh tay, ung dung bước đến mặt Thẩm Ngật. Hắn dáng vẻ lưu manh, cả tựa đầu xe, cho bé đạp xe :
“Muốn chuyện với mày một lát mà khó khăn quá ? Mà , tối nay mày về nhà sớm thế?”
“Liên quan gì đến mày?”
Thẩm Ngật liếc xéo .
Lâm Phong hềnh hệch:
“Dù gì bọn cũng là em từng chung vai đ.á.n.h , mày đối xử với tao lạnh lùng quá đấy? Nếu mày sợ tao sẽ liên lụy đến mày, thì mày cứ yên tâm.”
Lâm Phong thao thao bất tuyệt :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-23-2.html.]
“Tao , học bá như mày, nghiệp chắc chắn sẽ thâm nhập giới thượng lưu. Tao sẽ hủy hoại danh tiếng của mày . Chỉ là thằng nhóc như mày hợp khẩu vị của tao, tao giúp mày một tay thôi.”
Việc Lâm Phong, một tên lưu manh du côn, quen Thẩm Ngật, theo học trường danh tiếng, là một sự trùng hợp.
Hôm đó uống quá chén, vài kẻ thù rình rập, đè xuống lề đường đ.á.n.h túi bụi.
Tối hôm đó khuya, giữa đêm, ngay cả qua cũng chẳng ai thèm quan tâm.
Thẩm Ngật đạp xe ngang qua đúng lúc . Thiếu niên gầy gò, quần áo mỏng manh, lạnh lùng như băng, trông cứ như một bản tính bạc bẽo.
Và ngay cả đây là một nhiệt tình chăng nữa, với cái hình nhỏ bé gầy yếu của , cũng chẳng giúp ích gì, chắc chắn sẽ chỉ hóng hớt một chút, phóng xe một cách ngầu lòi.
Thế nhưng, ngay lúc Lâm Phong nghĩ như , Thẩm Ngật bước xuống xe đạp, và thẳng về phía .
Lâm Phong bỗng nhiên bốc hỏa. Lúc đó đ.á.n.h gục, mặt đầy máu, gầm lên với Thẩm Ngật, ý bảo cút , đừng xen chuyện bao đồng!
Mấy nhận Thẩm Ngật giúp đỡ, liền chuyển mục tiêu, coi Thẩm Ngật là đối tượng vây đ.á.n.h tiếp theo.
Lâm Phong lúc đó Thẩm Ngật bản lĩnh đến . Hắn vùng vẫy bò dậy, tham gia cuộc ẩu đả editor:bemeobosua. Sau đó, khi hồn , mấy Thẩm Ngật thượng cẳng tay, hạ cẳng chân cho chạy té khói.
Những năm gần đây, nhờ ơn ai đó, Thẩm Ngật nhận tầm quan trọng của việc rèn luyện sức khỏe. Vì , kiên trì chạy bộ tập thể dục, và cũng thường xuyên luyện vài chiêu thức.
Chỉ là thể chất trời sinh gầy gò khiến dù tập luyện thế nào, bề ngoài vẫn gầy tong teo, dường như mấy lạng thịt.
chỉ khi cởi áo mới , thứ chạm cứng rắn đó chỉ là xương, mà còn là cơ bắp ẩn giấu.
Và khi Lâm Phong hỏi tại cứu một như , Thẩm Ngật chỉ đáp năm chữ:
“Mày là Trung Quốc.”
Lâm Phong khâm phục Thẩm Ngật về điều . Sau đó, bé đắc tội với một vài trong trường, sợ bé bắt nạt lén lút, Lâm Phong mỗi tối đều canh chừng đường bé về nhà.
Chỉ đến khi Thẩm Ngật an về đến nhà, Lâm Phong mới yên tâm rời .
“Mày gì thì thẳng .”
Thẩm Ngật tâm trí đặt hết Dung Thiển đang ở nhà một , nhưng cũng , nếu chuyện với một lát, Lâm Phong sẽ để .
Khóe môi Lâm Phong cong lên một đường, trông ngổ ngáo, lãng tử.
Nếu Dung Thiển mặt ở đó, cô sẽ nhận , chính là trai hình xăm cánh tay và ngậm điếu t.h.u.ố.c trong miệng, tấm ảnh chụp chung của Thẩm Ngật.
Dung Thiển nhờ Trần Giai điều tra về , nhưng kết quả là tìm thấy thông tin gì (tra vô thử nhân). Theo suy đoán của Dung Thiển lúc đó, lẽ còn ở "cõi đời" nữa ...