Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 23 (1)

Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:13:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 23: , nuôi (1)

 

Ban đầu Dung Thiển còn lo lắng, Thẩm Ngật về đụng mặt với bọn họ ?

May mắn , Thẩm Ngật hơn mười phút mới trở , tay xách một túi đồ dùng sinh hoạt, và vài chiếc áo khoác dày.

 

Quần áo là do Thẩm Ngật chọn cho cô, áo len và cả áo khoác ngoài.

Dung Thiển liếc , phát hiện quần áo Thẩm Ngật mua cho cô kiểu cô thấy trong ảnh, điều chứng tỏ, cô thể về sớm như .

 

“Siêu thị gần đây quần áo lắm, cô tạm dùng . Lát nữa thời gian sẽ dẫn cô đến trung tâm thương mại ở khu trung tâm thành phố để chọn.”

 

Thẩm Ngật đưa đồ cho cô thẳng bếp rửa tay, bày bánh mì sandwich mua đĩa, mang lên bàn.

 

Dung Thiển thấy, những đồ dùng vệ sinh cá nhân cần thiết đều mua, còn đặc biệt mua dầu gội và sữa tắm dành riêng cho phụ nữ, thể chu đáo.

 

Lúc Dung Thiển vệ sinh cá nhân xong , Thẩm Ngật hâm nóng sữa xong. Cô xuống là thể ăn ngay. Dung Thiển c.ắ.n miếng bánh mì, Thẩm Ngật đang hai việc cùng lúc, xem bài vở ăn sáng. Dung Thiển hỏi

 

“Cậu tự lập một từ khi nào?”

 

“Ba tháng , mới dọn khỏi trường để ở riêng.” 

 

Thẩm Ngật ngẩng đầu.

Dung Thiển gật đầu, hỏi: 

 

“Tại nghĩ đến việc thuê nhà ở một ?”

 

“Tiện cho việc thêm.”

 

“Làm thêm?” 

 

Dung Thiển khựng một chút, cô đột nhiên nhớ , vai diễn đầu tiên Thẩm Ngật đóng là một thiếu niên câm điếc, đóng năm 15 tuổi. Cái gọi là thêm của , chính là diễn xuất ?

 

“Rửa chén ở nhà hàng, giao báo, chạy việc vặt, chỉ cần là công việc thêm, đều sẽ .” 

 

Thẩm Ngật nhẹ nhàng, nhưng Dung Thiển , bé sống hề dễ dàng.

Không lấy một xu nào từ gia đình, học phí và chi phí sinh hoạt đều tự lo liệu, dễ dàng ? Cũng may học bổng, thể gánh đỡ phần lớn chi phí.

 

Nghĩ đến đây, Dung Thiển miếng bánh mì và cốc sữa trong tay, đột nhiên cảm thấy mất ngon editor:bemeobosua. Thứ cô đang ăn đều là tiền xương m.á.u của bé. Bình thường bé chắc chắn tiết kiệm, kết quả cô đến, khiến tốn một khoản nhỏ.

 

Sau khi ăn sáng xong, Dung Thiển quyết định trong thời gian ở đây, cô cũng sẽ ngoài tìm việc thêm, để giảm bớt gánh nặng cho bé.

Thẩm Ngật thấy ý định của cô, nhíu mày, rõ ràng là đồng ý.

 

Dung Thiển trêu chọc: 

 

tìm việc, nuôi ?”

 

Thẩm Ngật cúi đầu . Dung Thiển chỉ đùa bâng quơ, để tâm, nhưng, một lúc , Thẩm Ngật khẽ: 

 

“Không ?”

 

“Cái gì?” 

 

Dung Thiển quên bẵng chuyện đó .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-23-1.html.]

Thẩm Ngật lắc đầu: 

“Không gì.”

 

“À đúng , kết bạn ?” 

 

Dung Thiển đột nhiên nhớ hỏi , nhưng Thẩm Ngật đáp: 

 

cần bạn bè.”

 

Dung Thiển nhịn bật

 

“Không ai là cần bạn bè, đặc biệt là bây giờ chỉ một .”

 

“Ai chỉ một ?” 

 

Thẩm Ngật ngẩng đầu cô, Dung Thiển lập tức im lặng. Mặc dù bây giờ một , nhưng cô sẽ ngày .

Thẩm Ngật điều cô đang nghĩ: 

 

“Cô , cô sẽ ngày rời xa nữa, đúng ?”

 

.” 

 

Dung Thiển cũng lừa .

Thẩm Ngật

 

“Vậy thì chờ cô nữa, ?”

 

Lúc Thẩm Ngật còn , câu ý nghĩa gì, càng , câu sẽ xuyên suốt cuộc đời , bởi vì quãng đời còn của , về đều trôi qua trong sự chờ đợi dài đằng đẵng…

 

Mặc dù Thẩm Ngật cần bạn bè, nhưng Dung Thiển vẫn quên tấm ảnh chụp chung đó, cô hỏi

 

“Cậu quen Trần Thi Ý và Lục Tuyên ?”

 

“Cô họ?” 

 

Thẩm Ngật cau mày.

Dung Thiển tò mò hỏi:

 

“Sao ? Cậu quan hệ với họ ?”

 

“Không gì.” 

 

Thẩm Ngật nhiều, cộng thêm luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, Dung Thiển thể đoán đang nghĩ gì qua biểu cảm vi tế của .

 

11 giờ trưa, Thẩm Ngật thêm ở nhà hàng. Bữa trưa của thường giải quyết ngay tại nhà hàng. Lịch trình một ngày của cơ bản là khỏi nhà từ sớm, đến tối, thậm chí nửa đêm mới về.

 

bây giờ Dung Thiển đến, bữa trưa và bữa tối trở thành vấn đề. Dung Thiển châm chọc về điều , trông cô giống thể tự chăm sóc bản đến thế ? Ngay cả nấu ăn cho cũng ?

 

Cuối cùng, Thẩm Ngật Dung Thiển đuổi . Dung Thiển bảo cần lo lắng gì cả, cứ việc !

 

Nói là , nhưng Thẩm Ngật vẫn lo lắng cho cô ở nhà một . Khi việc, mất tập trung, còn đ.á.n.h vỡ một cái đĩa. Thẩm Ngật vì thế bực bội, xem như công sức hôm nay uổng phí .

 

Loading...