Chương 16: Thẩm Ngật, đúng là gã trọc phú phá gia chi tử (1)
Dung Thiển mải mê suy nghĩ nên nhận , Từ Dương luôn chằm chằm cô.
Trong khi buổi đấu giá phía giá ngày càng đẩy lên cao, Dung Thiển, "nghèo nhất" tại hiện trường, kìm cảm thán:
“Ghen tị biến dạng cả mặt , là giàu !”
Một đàn ông trung niên ghế bên cạnh thấy, :
“Cô gái , cô khiêm tốn quá . thấy chiếc đồng hồ cô đeo tay hề rẻ .”
“Hả?”
Dung Thiển theo ánh mắt ông , xem xét chiếc đồng hồ của . Đây là chiếc Thẩm Ngật tặng cô, chẳng lẽ nó đáng tiền ?
Người đàn ông trung niên lịch sự hỏi:
“Cô gái, cô thể cho mượn xem chiếc đồng hồ một chút ? là nhà sưu tầm đồng hồ, ai am hiểu thẩm định đồng hồ hơn .”
“Được thôi,”
Dung Thiển hào phóng, tháo đồng hồ đưa cho ông .
Người đàn ông trung niên chỉnh chu, còn đeo cả găng tay trắng. Ông xem xét kỹ lưỡng một hồi, khuôn mặt lộ vẻ kỳ lạ:
“Lạ thật, rõ ràng đây là chiếc đồng hồ sản xuất từ thế kỷ 70, còn mới như ?”
“Ông đây là loại đồng hồ gì ?”
Dung Thiển hỏi.
Người đàn ông trung niên gật đầu,
“Đương nhiên, nhãn hiệu PATEK PHILIPPE (Bách Đạt Phỉ Lệ), cái là nhận ngay. Chiếc của cô còn là hàng đặt riêng. Niên đại càng lâu, giá trị sưu tầm càng cao. Trước đây một chiếc gần cùng thời điểm với chiếc đấu giá, trị giá hơn mười triệu đô la.”
Ông nhịn lẩm bẩm:
“ thể nhầm , đây rõ ràng là một chiếc đồng hồ cổ, mới tinh như ?”
Dung Thiển há hốc mồm. Cô từng đến nhãn hiệu đồng hồ , giá từ vài trăm ngàn đến hàng triệu. Chiếc cô đang đeo là hàng đặt riêng, giá trị thể tưởng tượng …
Thẩm Ngật, đúng là gã trọc phú, phá gia chi tử!
Dung Thiển xót tiền. Là một bình thường đeo chiếc đồng hồ hơn một trăm tệ thấy đắt, chiếc đồng hồ đối với cô quả là cái giá trời!
Thấy vị chuyên gia thẩm định vẫn đang nghiên cứu chiếc đồng hồ của , sợ ông điều gì, Dung Thiển vội vàng lấy . Đeo lên tay, Dung Thiển đột nhiên cảm thấy bản cũng trở nên "đắt giá" hơn!
Cuộc trò chuyện của hai , Từ Dương đương nhiên thấy hết.
Xem phản ứng của Dung Thiển, chiếc đồng hồ rõ ràng là ai đó tặng cô, mà đắt tiền đến thế, ai là tặng? Có lẽ là một khác giới?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-16-1.html.]
Đấu giá kết thúc, Dung Thiển liền theo Từ Dương. Khi ngoài, Dung Thiển còn hỏi bức tranh editor:bemeobosua. Từ Dương cho những món đồ đấu giá mua sẽ do ban tổ chức chuyển đến địa điểm chỉ định của khách hàng.
“Vậy bức tranh của sẽ gửi đến ?”
Dung Thiển hỏi thẳng thừng, hề cảm thấy gì là đường đột.
Từ Dương cũng thẳng thắn, một dám hỏi, một dám trả lời:
“Gửi đến tay ông Nội Thứ của .”
Quả nhiên, Dung Thiển đoán đúng. Người khác thể vì Từ Chi Vi mua bức tranh , nhưng Dung Thiển rõ, đó là vì Nhan Thanh Dao…
“Cô Dung, chúng tìm chỗ nào chuyện ? Hay là, ăn tối luôn?”
Từ Dương đồng hồ, hơn bảy giờ tối, đúng lúc ăn tối.
Dung Thiển xua tay:
“Ăn thì thôi, dịp để hôm khác . chuyện với ở đây là .”
Nơi họ đang là một quảng trường, xe của mỗi đều đậu bên ngoài. Dung Thiển định xong là ngay.
“Cũng , cô ,”
Từ Dương cũng ép buộc cô.
Dung Thiển sắp xếp câu chữ, cố gắng để Từ Dương đồng ý đưa cô gặp Từ Chi Vi:
“Anh hiểu thể gì với ông Nội Thứ của , về vấn đề , gặp sẽ . Đương nhiên, với điều kiện là ông Nội Thứ đồng ý cho ở chúng chuyện.”
“Cô Dung, cô chuyện giống như thiết với ông Nội Thứ của ?”
Lời của Từ Dương ý trêu chọc, dù chuyện căn bản là thể xảy .
Dung Thiển lan man với , ngắn gọn, súc tích:
“Anh cứ thẳng , chỉ một câu thôi, giúp ?”
“Cô Dung, cũng giấu cô, ông Nội Thứ đang ở một phòng khám y tế tư nhân editor:bemeobosua. Ông lớn tuổi, dùng t.h.u.ố.c để duy trì sự sống, suốt ngày rời giường bệnh. Từ khi nghỉ hưu dưỡng lão, ông từng gặp bất kỳ ngoài nào,”
Từ Dương lừa dối cô.
Dung Thiển hiểu ý ,
“Không , sẽ tự tìm cách khác.”
“ thể giúp cô,”
Từ Dương đột nhiên . Dung Thiển khựng . Từ Dương mỉm :
“Bởi vì, , bức tranh đó bí mật gì?”
Dung Thiển nhướn mày, thầm nghĩ Từ Dương bề ngoài trông vẻ thật thà, nhưng tâm tư kín đáo.