Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 142 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:42:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 142: A Thiển, là , trở về (1)

 

Ông chủ Trần bình thường ít khi lên căn phòng nhỏ nhất ở tầng ba, nơi mở cửa cho khách.

 

kể từ dẫn một vị khách nữ lên tham quan lâu đây, ông chủ Trần luôn thỉnh thoảng ghé qua một cái.

 

Hôm nay, ông cũng như thường lệ, ngang qua thì ghé xem, tuy nhiên, cánh cửa vốn luôn đóng kín, hôm nay mở rộng.

 

Ông chủ Trần khựng , vị khách nào tự ý sự cho phép của ông ? Ông chủ Trần chút tức giận, kết quả , liền thấy một đàn ông.

 

Ông chủ Trần sững, đàn ông, bức ảnh tường, ông há hốc mồm kinh ngạc.

 

Thấy sự xuất hiện của ông, đàn ông khẽ gật đầu mỉm , ông chủ Trần cũng vô thức gật đầu đáp .

 

“Xin hỏi, ngài là?” 

 

Ông chủ Trần vô tình dùng kính ngữ.

Người đàn ông bước đến cửa kính trong suốt, xuống phố xá sầm uất về đêm, lưng về phía ông chủ Trần

 

“So với mấy chục năm , đổi thật lớn.”

 

.” 

 

Ông chủ Trần ngây một lát, như hiểu điều gì, nhẹ nhàng.

Người đàn ông ông, hồi lâu, mới một câu: 

 

“Ông già .”

 

“Là mà, ai cũng ngày già .” 

 

Lời dứt, đàn ông hề đổi so với mấy chục năm , ông chủ Trần bỗng nhiên mất tự tin.

Người đàn ông gật đầu, tỏ vẻ đồng tình editor:bemeobosua: 

 

“Ừm, ai cũng sẽ ngày già .”

 

“Ngài đang đợi ai ?” 

 

Ông chủ Trần thể cảm nhận , mặc dù ở đây, nhưng tâm trí phiêu bạt đến nơi khác.

Người đàn ông ngưng mắt xa xăm, nhớ đến một , khóe môi vô thức cong lên dịu dàng: 

 

, đang đợi một , đợi, hơn năm mươi năm …”

 

“Hửm?” Ông chủ Trần lộ vẻ mặt khó hiểu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-142-1.html.]

 

Người đàn ông chỉ nhẹ, gì.

Ông chủ Trần lúc lấy hết can đảm hỏi

 

thể mạo hỏi một câu, ngài, là ai ?”

 

Ánh mắt đàn ông ôn hòa, bình tĩnh và thản nhiên, ông chủ Trần, từ từ một câu: 

 

tên là, Thẩm Ngật.”

 

Dung Thiển suy sụp mấy ngày .

Hôm nay kết thúc buổi kiểm tra của lãnh đạo cấp , Dung Thiển trở vị trí việc, gục mặt xuống bàn, Trương Hạo tới, nhắc nhở cô một câu: 

 

“Chị Dung, hôm nay đang mặc đồng phục đấy, thế .”

 

Anh đúng, hại đến hình tượng, Dung Thiển thẳng dậy, nhưng tinh thần vẫn uể oải, tối qua cô cả đêm.

Trương Hạo cau mày: 

 

“Chị Dung, rốt cuộc chị ? Đã mấy ngày , thể cho , xảy chuyện gì ?”

 

sẽ thôi, cần lo lắng.” 

 

Dung Thiển điều chỉnh thở, cố gắng hết sức để tự chấn chỉnh tinh thần.

Trương Hạo còn gì đó, thì Trần Giai lúc hớt hải chạy tới, vẻ mặt háo hức với Dung Thiển: 

 

“Chị Dung, bên ngoài một siêu trai tìm chị! Ngay ở cổng, chị gặp ?”

 

“Đẹp trai?” 

 

Ra-đa tình địch của Trương Hạo khởi động ngay lập tức.

Dung Thiển mấy hứng thú, hững hờ

 

“Không , quen, gặp.”

 

“Chị còn , quen? Người đặc biệt đến tìm chị đấy, nhà của vụ án nào đó ?” 

 

Trần Giai bảo cô thử nghĩ xem.

Dung Thiển nghĩ hồi lâu, cũng nhớ , bèn hỏi một câu: 

 

“Anh tên gì?”

 

“Không , quên hỏi , chỉ bảo với chị, đang đợi chị.”

Loading...