Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 140 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:40:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 140: Cô Thẩm Ngật khi ch.ết gì với (2)

 

Đằng , còn theo một đám vệ sĩ.

Thẩm Phong Nhiên xuống, cứ như gặp bạn cũ, hàn huyên thoải mái hỏi Dung Thiển một câu: 

 

“Cô Dung, cô , đây là nơi nào ?”

 

Dung Thiển gì, ánh mắt sắc lạnh, chằm chằm .

Thẩm Phong Nhiên cũng để tâm, tự tiếp: 

 

“Đây là nhà của Thẩm Ngật, cô từng, sống ở đây một thời gian với nó, đúng ?”

 

“Thẩm Phong Nhiên, vở kịch của ông, quả thật diễn đạt.” 

 

Dung Thiển châm biếm màn kịch diễn ở viện dưỡng lão.

Thẩm Phong Nhiên một tiếng: 

 

“Cô Dung quá khen .”

 

“Vậy thì ? Mục đích của ông đạt ?” 

 

Dung Thiển bước xuống giường, nhưng kịp đến mặt Thẩm Phong Nhiên, hai tên vệ sĩ chặn .

 

Thẩm Phong Nhiên lộ nụ âm hiểm, lấy một tấm ảnh từ trong túi, Dung Thiển thấy, đồng tử co , cô xông lên định cướp lấy, nhưng hai tên vệ sĩ ghì chặt.

 

Một tên còn lấy gậy điện dí eo cô, để cô mất khả năng chống cự, gậy điện bấm, Dung Thiển lập tức như tê liệt, còn chút sức lực phản kháng nào, nhũn .

 

Mặc dù , Dung Thiển vẫn c.ắ.n chặt răng cố gắng, dù là bò, cũng bò đến mặt Thẩm Phong Nhiên, cướp lấy tấm ảnh!

 

Thẩm Phong Nhiên thưởng thức sự giãy giụa trong tuyệt vọng của cô, thấy cô tha thiết tấm ảnh đến , Thẩm Phong Nhiên lấy một chiếc bật lửa editor:bemeobosua.

 

“Ông gì?” 

 

Mặt Dung Thiển trắng bệch.

Thẩm Phong Nhiên liếc cô một cái: 

 

“Cô xem?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-140-2.html.]

Sau đó, chĩa bật lửa tấm ảnh, châm lửa, ngọn lửa bắt đầu cháy lan từ một góc của tấm ảnh.

 

“Không, , đừng!” 

 

Dung Thiển kinh hoàng, nhưng hai tên vệ sĩ ghì chặt cô xuống sàn, mặc cho cô giãy giụa thế nào, cũng thể dậy để ngăn cản hành vi của Thẩm Phong Nhiên.

 

Mắt trơ trơ tấm ảnh cháy hơn nửa, Dung Thiển hoảng loạn, cô lóc ngăn cản, thậm chí còn hạ cầu xin .

 

Thẩm Phong Nhiên, vẫn hề lay động, khi ngọn lửa ngày càng bùng lên, Thẩm Phong Nhiên cũng điên cuồng: 

 

“Ha ha ha! Thẩm Ngật, mày đấu với tao ? Mày còn sống ? Tao cho mày , mơ !”

 

“Đừng… đừng, trả ảnh cho , trả cho !” 

 

Dung Thiển sụp đổ, thành tiếng, cô hét lên t.h.ả.m thiết, nhưng tấm ảnh, vẫn cháy rụi ngay mắt cô.

Khoảnh khắc đó, trái tim Dung Thiển cũng tan nát.

 

“Thẩm Ngật…”

 

“Thẩm Ngật…”

 

Dung Thiển gần như đứt ruột đứt gan, môi cô c.ắ.n bật m.áu, cô bất lực gọi tên Thẩm Ngật hết đến khác, lúc đau khổ tột cùng, ngay cả ý chí cầu sinh cơ bản cũng còn.

 

“Cô Dung, cô gì chứ? Chỉ là đốt một tấm ảnh thôi, chúng hàn huyên .” 

 

Thẩm Phong Nhiên đắc thắng, Dung Thiển càng tuyệt vọng, càng vui sướng.

Mặc kệ Dung Thiển , Thẩm Phong Nhiên đều tự luyên thuyên: 

 

“Cô , Thẩm Ngật khi ch.ết gì với ?”

 

Dung Thiển cúi đầu, hai tên vệ sĩ đè sàn nhà, lúc bất kỳ phản ứng nào.

 

Thẩm Phong Nhiên lớn đắc ý

 

“Nó , nó nhất định sẽ sống , ha ha ha! Buồn ch.ết mất, cô xem, nếu nó , tấm ảnh đốt , nó sẽ biểu cảm gì? Nhất định buồn , ha ha ha!”

 

Tiếng của Thẩm Phong Nhiên vang vọng bên tai, Dung Thiển nước mắt ngừng, cô siết chặt nắm đấm, móng tay đ.âm sâu da thịt, cô cũng cảm thấy đau, cô gi.ết , gi.ết !

 

Loading...