Chương 14: Cậu bệnh suốt hai tháng (2)
“ chỉ nhớ là, năm Thẩm Ngật 13 tuổi, Thẩm Trì dẫn về một phụ nữ. Người phụ nữ đó còn một đứa con, là con riêng của Thẩm Trì bên ngoài, 6 tuổi .”
Dung Thiển thể tin nổi,
“Khỉ thật! Ông còn ng.oại t.ình khi đang trong hôn nhân nữa ?”
Dung Thiển càng nghĩ càng tức giận. Cô thật sự hiểu, Thẩm Trì yêu Nhan Thanh Dao thì còn gi.am c.ầm cô gì? Chẳng lẽ ông thấy hành hạ cô là thú vị ư?
là vấn đề về th.ần k.inh!
Theo lời Thẩm Thư Hoài, Thẩm Ngật chỉ ở ngôi nhà đó một năm bỏ . Cậu bé 14 tuổi đại học, đó ở ký túc xá, bao giờ về ngôi nhà đó nữa.
Nghe Thẩm Thư Hoài , Dung Thiển ngạc nhiên, sớm muộn gì bé cũng sẽ rời thôi. Có lẽ bé đóng phim là để kiếm tiền…
Dung Thiển đột nhiên nhận , chuyến xuyên của cô chẳng thu thập manh mối nào cả.
Cái x.ác đó là ai? Không . Tại bức ảnh khiến cô xuyên ? Cũng . Ai hãm hại cô? Dung Thiển cũng rõ!
Tóm , manh mối.
Điều duy nhất Dung Thiển là mối quan hệ của cô với Thẩm Ngật. Hóa Thẩm Ngật cô là vì bé quen cô từ khi còn nhỏ, và họ sẽ còn gặp .
Sau khi rõ điểm , Dung Thiển rằng, nếu tìm thêm manh mối, cô sẽ xuyên thêm nữa.
Tuy nhiên, cô cũng vô ích. Ít nhất, cô về cha Thẩm Ngật và một đàn ông tên là Từ Chi Vi, lẽ họ sẽ manh mối gì đó thì .
Dung Thiển hỏi Thẩm Thư Hoài ai tên là Từ Chi Vi , Thẩm Thư Hoài lắc đầu, từng qua. Dung Thiển đành tự điều tra.
Thấy trời muộn, Dung Thiển lái xe về nhà.
Lâu gặp bố , Dung Thiển chạy đến ôm chầm lấy họ một cái thật chặt,
“Ba tháng gặp, bố , con nhớ hai ch.ết !”
“Con bé , linh tinh gì thế? Sáng con chẳng gặp ?”
Mẹ Dung mặt đầy khó hiểu.
Dung Thiển hì hì hai tiếng,
“Đùa thôi mà. Có câu ‘một ngày gặp, tựa cách ba thu’ ( editor:bemeobosua: đây là một thành ngữ ý 1 ngày nhung nhớ gặp giống như kéo dài 3 năm ) , con gặp bố một ngày mà cứ như ba tháng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-14-2.html.]
“Con đó, chỉ cái . Cứ bám dính lấy bố thế , lấy chồng ?”
Mẹ Dung ch.ọc nhẹ đầu cô, miệng tuy trách móc nhưng trong lòng thì ấm áp.
Con bé hiếm khi nũng với họ, hôm nay bám đến ?
Phát hiện chủ đề bắt đầu lạc hướng, Dung Thiển kịp thời chấm d.ứt bằng cách lấy cớ tắm chuồn lẹ.
Bố Dung theo bóng lưng Dung Thiển, chợt :
“Bà nó ơi, bà thấy con bé điểm nào đó khác lạ ?”
“Khác lạ chứ , bà xem cái quầng thâm mắt của nó kìa, giống ngủ đủ giấc ? Không mấy ngày nay nó bận rộn cái gì, về nhà phong trần hết cả, như thể mấy tháng sống tử tế .”
Mẹ Dung thường xót con gái cảnh sát vất vả, nên chú trọng đến dinh dưỡng của cô.
Vì , dù công việc cảnh sát của Dung Thiển cực nhọc, nhưng Dung chăm sóc, ăn ngon ngủ kỹ, sắc mặt vẫn hồng hào, cứ như chiều chuộng từ bé .
hôm nay cô mà về nhà tiều tụy đến thế?
Bố Dung chớp chớp mắt, hình như hai đang về hai chuyện khác ?
Ông cảm thấy, dù chỉ mới trôi qua một ngày, nhưng con gái cho ông cảm giác lâu lắm gặp, cô dường như cũng trưởng thành hơn nhiều, là ảo giác ?
Dung Thiển nhớ c.h.ế.t cái phòng nhỏ của , cô ba tháng ngủ giường !
Mấy tháng đó cô bí bách quá, Dung Thiển chợt nghĩ, cô chịu đựng ba tháng chịu nổi, Thẩm Ngật luôn sống trong cảnh đó.
Haizz, đứa bé đáng thương, lớn lên trong môi trường như , thật dễ dàng!
Dung Thiển vốn định sắp xếp những chuyện xảy trong mấy tháng đó, nhưng xuống giường, cô lập tức ngủ say, kiểu ngủ sấm đ.á.n.h tỉnh.
Cô quá mệt mỏi, ba tháng ngủ ngon. Lần ngủ một mạch, Dung Thiển tỉnh dậy lúc hai giờ chiều. Dung Thiển giật , cô ngủ lâu thế, cô còn nữa chứ!
Vội vàng rửa mặt, Dung Thiển cuống cuồng như đ.ánh trận, đang chạy cửa để đến sở cảnh sát thì thấy bố Dung đang thảnh thơi xem TV trong phòng khách với cô:
“Làm gì mà vội vã thế con? Hôm nay con nghỉ mà?”
“À đúng ! Hôm nay cuối tuần, con nghỉ bù, gì chứ!”
Dung Thiển gõ đầu một cái, lắc đầu đầy bất lực, ngủ tiếp.
Để bố Dung ngơ ngác, con bé thế? Đến cả ngày nghỉ bù của cũng quên ?