Chương 134: Bỏ lỡ sẽ hối hận cả đời (1)
Các vệ sĩ nhanh chóng xông tới.
Mộ Triều Tuyết cứ bên cạnh, Dung Thiển cô thế cô đ.á.n.h với đám vệ sĩ vạm vỡ cao lớn .
Thân thủ của Dung Thiển mạnh hơn tưởng, nhưng dù , vẫn địch sự đ.á.n.h lén từ phía , roi điện bật lên, tiếng điện xẹt xẹt vang vọng.
Thấy sắp đ.á.n.h trúng lưng Dung Thiển, Mộ Triều Tuyết còn biến sắc một chút, nhắc nhở, nhưng lời đến miệng, nuốt ngược .
Dung Thiển roi điện đ.á.n.h trúng, cảm giác đau đớn truyền đến từ lưng, khiến cô suýt chút nữa vững.
Dung Thiển c.ắ.n chặt răng, dựa ý chí kiên cường và thủ luyện tập suốt hơn hai mươi năm, cô kiên quyết mở một lối thoát.
Mở cửa sổ , độ cao một tầng lầu cao thì cao, thấp cũng thấp, bên bãi cỏ, nhảy xuống sẽ lực đệm, đến nỗi gãy chân.
Đã quyết định, tranh thủ lúc Thẩm Phong Nhiên tới, Dung Thiển hét lên với Mộ Triều Tuyết:
“Đồ ngốc, còn ngẩn đó gì? Mau qua đây!”
Mộ Triều Tuyết sững một chút, ngờ, đối xử với cô như , mà cô vẫn còn nghĩ đến việc đưa ?
Mộ Triều Tuyết theo bản năng nhúc nhích chân, nhưng nghĩ đến điều gì đó, rụt chân về.
Dung Thiển nhắc nhở :
“Đây là cơ hội duy nhất của , bỏ lỡ , sẽ hối hận cả đời!”
Dung Thiển cho hai cơ hội, nhưng Mộ Triều Tuyết, đều từ chối.
Nhận quyết tâm sắt đá, cùng cô, Dung Thiển thở dài tiếc nuối, xem , định mệnh an bài, tương lai của Mộ Triều Tuyết chính sự cố chấp của trói buộc.
Ứng với bốn chữ, tự tự chịu.
Dung Thiển dứt khoát xoay , nhảy thẳng xuống từ cửa sổ, Mộ Triều Tuyết giật , nhưng chỉ siết chặt nắm đấm, và lúc , Thẩm Phong Nhiên cũng tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-134-1.html.]
Thấy cả đám vệ sĩ đều thương, cửa sổ mở toang, Thẩm Phong Nhiên tức đến nghiến răng nghiến lợi:
“Một đám phế vật! Còn mau đuổi theo?”
Mọi lập tức dậy, loạng choạng đuổi theo.
Thẩm Phong Nhiên đến mặt Mộ Triều Tuyết, đợi gì, một bạt tai giáng xuống, Thẩm Phong Nhiên chất vấn:
“Là ai?”
Mộ Triều Tuyết gì, Thẩm Phong Nhiên tặng thêm một bạt tai editor:bemeobosua!
Bạt tai mạnh, khóe miệng Mộ Triều Tuyết chảy m.áu, ngẩng đầu, Thẩm Phong Nhiên, chậm rãi hai chữ,
“Dung Thiển.”
Mắt Thẩm Phong Nhiên nheo , Dung Thiển? Người phụ nữ đó xuất hiện trong nhà ?
Thẩm Phong Nhiên đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, , lúc vài tên bảo vệ thấy tiếng động chạy tới, Thẩm Phong Nhiên lệnh cho chúng:
“Tao cần tụi mày dùng thủ đoạn gì, nhất định bắt phụ nữ đó!”
“ một điều kiện tiên quyết, nếu cô ch.ết, một đứa nào trong tụi mày sống!”
Nghe lời Thẩm Phong Nhiên , Mộ Triều Tuyết lúc chợt nảy một ý nghĩ ích kỷ, nếu phụ nữ đó bắt trở , dường như, đối với cũng là chuyện .
Bởi vì, ít nhất, sẽ bạn đồng hành…
Dung Thiển c.h.ử.i thề.
Cô ngờ, mùa mà cô xuyên tới, là mùa đông!
Mặc dù Hồng Kông ở vùng Hoa Nam, thuộc khí hậu cận nhiệt đới, nhưng điều đó vẫn ngăn cản việc mùa đông, nhiệt độ vài ngày sẽ xuống mười độ.