Chương 133: đến để cứu (1)
“Là Thẩm Phong Nhiên bảo cô đến?”
Mộ Triều Tuyết chằm chằm mắt cô, nếu cô một chút do dự, Mộ Triều Tuyết sẽ phủ định suy đoán của , may mắn , phụ nữ .
Dung Thiển chỉ chờ đưa một kết luận, , để khiến nghi ngờ, cô dĩ nhiên chút do dự gật đầu thừa nhận.
Vẻ mặt Mộ Triều Tuyết phân biệt hỉ nộ, chỉ cửa phòng tắm:
“Ra ngoài, đợi đó.”
“Được!”
Dung Thiển chỉ mong , hai lời, liền vui vẻ chạy ngoài.
Mộ Triều Tuyết nụ tươi tắn rạng rỡ của cô cho loá mắt, thầm nghĩ, phụ nữ cũng đến nỗi khiến phản cảm.
Dung Thiển khỏi phòng tắm, liền phát hiện bên ngoài là phòng ngủ, căn phòng khá lớn, trang trí theo phong cách Bắc Âu, sàn nhà sáng bóng.
Dung Thiển thô lỗ dùng khăn tắm lau tóc qua loa, mở tủ quần áo, liếc một cái, quần áo bộ đều là màu trắng.
Dung Thiển lấy một chiếc áo sơ mi, áo sơ mi nam rộng, cô cởi bỏ chiếc áo ướt sũng bên trong, áo sơ mi , tay áo dài, cô xắn lên vài vòng, lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Đi đến cửa sổ, kéo rèm ngoài, thể thấy cổng lớn, kẻ , ít bảo vệ đang canh gác.
Dung Thiển “xoẹt” một tiếng kéo rèm , cô hiểu , đây là một căn biệt thự, nếu cô đoán lầm, hẳn là nhà của Thẩm Phong Nhiên.
Mộ Triều Tuyết khi ch.ết với cô, Thẩm Phong Nhiên giam cầm nhiều năm editor:bemeobosua.
Đã xác định đang ở , Dung Thiển liền nghĩ cách chạy trốn, cô tuyệt đối thể để Thẩm Phong Nhiên phát hiện , ai Thẩm Phong Nhiên khi phát hiện cô, nhốt cô luôn ?
Cho dù võ lực cô mạnh đến , nhưng cái gọi là ít địch nhiều, điểm , Dung Thiển vẫn tự .
Do đó, Dung Thiển tuyệt đối thể để rơi tay Thẩm Phong Nhiên, trốn thoát!
Thế là, đến cửa phòng, Dung Thiển định ngoài thăm dò tình hình, ai ngờ cửa mở, hai tên vệ sĩ sẵn ở cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-133-1.html.]
Hai tên vệ sĩ thấy cô, đều sững sờ, trong lòng lẽ đều đang nghĩ, phụ nữ từ nhảy ?
Dung Thiển chớp chớp mắt, ngờ Thẩm Phong Nhiên giám sát Mộ Triều Tuyết đến mức , nhưng, chỉ là hai tên vệ sĩ mà thôi, vấn đề lớn!
Khi Mộ Triều Tuyết quấn khăn tắm bước khỏi phòng tắm, vặn thấy Dung Thiển đang kéo một tên vệ sĩ bất tỉnh từ ngoài cửa .
Nhìn thấy cảnh , Mộ Triều Tuyết thẳng tại chỗ.
Ngược là Dung Thiển, thấy tắm xong bước , vứt tên vệ sĩ đang kéo dở sang một bên, đến tủ quần áo, lấy một bộ quần áo ném cho , :
“Thay quần áo , cùng .”
“Rốt cuộc cô đang gì?”
Mộ Triều Tuyết đón lấy bộ quần áo cô ném, nhíu chặt mày.
Dung Thiển thẳng thắn :
“Anh đang Thẩm Phong Nhiên giam cầm ở đây ? Bây giờ, cơ hội để trốn thoát , thể đưa .”
Nghe lời cô , Mộ Triều Tuyết hai tên vệ sĩ đang bất tỉnh sàn nhà, một sự hiểu nhất định về bản lĩnh của cô .
“Anh còn ngẩn đó gì? Mau quần áo cùng !”
Dung Thiển hối thúc .
Mộ Triều Tuyết hỏi cô:
“Rốt cuộc cô là ai?”
Dung Thiển bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn thể tránh khỏi, thế là, theo thông lệ cũ, Dung Thiển giả vờ nghiêm túc :
“ đến để cứu !”
“Cứu ?”
Mộ Triều Tuyết rõ ràng tin.