Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 121 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:21:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 121: Cô đang xuyên thời gian (2)

 

Dung Thiển thấy tiếng mở cửa, còn tưởng là Kha Văn Quang quên gì đó, tìm cô, kết quả ngẩng đầu lên, là một gương mặt quen thuộc xa lạ.

 

Tuy sững sờ một chút, nhưng Dung Thiển vẫn nhanh chóng nhận , là Thẩm Phong Nhiên, Thẩm Phong Nhiên trưởng thành.

 

“Thật thể tin nổi, quả nhiên là hề đổi chút nào.”

 

Thẩm Phong Nhiên đầy ác ý, khoảnh khắc bước phòng bệnh, tiện tay đóng cửa , và, khóa trái.

 

Dung Thiển mặt cảm xúc, theo lý mà , cô quen , thế là, cô lạnh mặt hỏi: 

 

“Anh là ai?”

 

“Đừng giả vờ nữa, cô quen .” 

 

Thẩm Phong Nhiên vạch trần cô, hề né tránh mà đ.á.n.h giá cô từ xuống , ánh mắt đó, như thể lột trần cô, thấu cô .

 

Dung Thiển nhíu mày chặt, ánh mắt của Thẩm Phong Nhiên , thật sự khiến cô cảm thấy khó chịu.

 

“Cô, thuộc về thời đại của chúng , đúng ?” 

 

Nụ của Thẩm Phong Nhiên toát một tia vặn vẹo.

Ánh mắt Dung Thiển thu , nhưng bề ngoài, vẫn hề lay động.

 

xem qua bức chân dung đó, là của Thẩm Ngật, Nhan Thanh Dao vẽ, cách khác, cô tồn tại từ lúc Nhan Thanh Dao còn sống.” 

 

Thẩm Phong Nhiên là đoán, mà là khẳng định.

Dung Thiển vẫn im lặng, gì.

Thẩm Phong Nhiên cũng bận tâm, tiếp: 

 

“Vì cô tồn tại từ lúc Nhan Thanh Dao còn sống, nghĩa là, mười tám năm , mười tám năm qua, cô hề đổi chút nào, chỉ một lời giải thích.”

 

Thẩm Phong Nhiên đến đây còn cố ý dừng một chút, cúi xuống, ghé sát với cô: 

 

“Cô, đang xuyên thời gian.”

 

Đồng tử Dung Thiển chợt co rút !

Chi tiết , Thẩm Phong Nhiên bắt , ha hả: 

 

“Quả nhiên, đoán đúng ! Cô gái , quả nhiên vẫn luôn xuyên thời gian!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-121-2.html.]

đang linh tinh cái gì.” 

 

Dung Thiển bây giờ chỉ thể c.ắ.n răng thừa nhận.

thừa nhận, Thẩm Phong Nhiên cũng miễn cưỡng, bởi vì, thông suốt một chuyện .

 

vẫn luôn thắc mắc, rõ ràng hề kém Thẩm Ngật, tại luôn đấu , thì , là vì cô, còn , thì .”

 

“Anh thua , liên quan gì đến , là do thắng nổi , đừng tự tìm cớ cho .” 

 

Dung Thiển cuối cùng cũng mở lời.

Thẩm Phong Nhiên như đắc ý, khóe môi lộ một nụ ranh mãnh: 

 

“Cô thừa nhận .”

 

thừa nhận cái gì? Những lời quỷ quái , còn hiểu.”

 

Thẩm Phong Nhiên run vai, khẽ thành tiếng: 

 

“Này, cô nghĩ, bộ dạng của , là do chơi t.h.u.ố.c quá nhiều mới thành thế chứ?”

 

“Chẳng lẽ ?” 

 

Dung Thiển chi tiết, lập tức tìm cách khai thác thông tin.

Thẩm Phong Nhiên xua tay, vẻ mặt như thể cô quá ngây thơ, phủ nhận

 

“Đương nhiên , nhưng sẽ ngốc đến mức cho cô , để đoán xem, cô, nhất định là xuyên từ tương lai đến, đúng ?”

 

Lại nữa , đoán nữa .

Dung Thiển ngậm chặt miệng, một câu cũng sẽ tiết lộ.

 

Thẩm Phong Nhiên thấy cô vẫn còn cố chấp, đột nhiên nghĩ một ý,

 

“Vậy chúng đ.á.n.h cược một ván , nếu gặp cô ở tương lai, thì chứng minh, suy đoán của , là đúng.”

 

Gặp cô ở tương lai ư?

Dung Thiển khựng một chút, cô đột nhiên nhớ , cô gặp ở tương lai , chính là ở viện dưỡng lão!

 

Dung Thiển đột nhiên một cảm giác vô cùng kỳ lạ, theo lý mà , cho dù cô gặp ở tương lai , cũng thể lên điều gì, dù đó cũng là chuyện của

 

tại , cô một cảm giác hòa hợp, cực kỳ bất an?

 

Loading...