Lucasta thức giấc khi bữa sáng Samson chuẩn tươm tất. Cô nhanh chóng đ.á.n.h răng rửa mặt bàn.
Nhìn cốc nước chanh pha cho mà cô thấy với quá, nhưng cô thể kiềm chế bản mỗi khi đến chiếc tủ lạnh trong phòng Harvey.
- Anh , lát nữa mang áo dày cùng em đến trạm xe nhé, em sợ đàn ông xuất hiện và bắt cóc em. – Cô chồm sang, chạm tay , cất tiếng năn nỉ.
- Là do em tưởng tượng quá thôi, ban ngày ban mặt thì chuyện gì chứ? – Anh phũ phàng lắc đầu từ chối.
- em thấy báo đăng về các vụ bắt cóc quy mô lớn, còn cả ma cà rồng như trong phim nữa, em sợ lắm.
Nhìn gương mặt như sắp tới nơi của cô gái tóc vàng mà Samson suýt chút phì . Chắc chắn là sẽ đưa cô nhưng thể nào công khai . Có điều, thấy bộ dạng đáng yêu tự dưng chọc ghẹo cô thêm chút xíu.
- Nếu em sợ thì nghỉ , ở nhà với , còn thì hai chúng lâu đài, nơi đó an tuyệt đối.
Cái đầu tròn của cô lắc lư liên tục tỏ vẻ đồng ý. Khó khăn lắm mới đồng ý để cô đến thành phố sống, cô thể vì chuyện mà đ.á.n.h mất cơ hội.
Tuy cô thương và ở cạnh nhưng cô vẫn những niềm khao khát của riêng , cô c.h.ế.t già trong khu rừng u ám .
- Không, em sợ.
Dùng xong bữa sáng, Lucasta nhanh chóng đồ đến trạm xe buýt. Hôm nay, cô đặt báo thức sớm thành thử cần gấp gáp.
Chờ khi cái dáng bé bé tròn tròn di chuyển một đoạn khá xa thì Samson cũng nhanh chóng và đồ. Anh chọn trang phục chống nắng màu đen dù màu khả năng lọc tia UV. Thế nhưng, còn cách nào khác hơn, mặc những màu sáng sẽ khiến gây sự chú ý.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi hãy truyện ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em động lực chương nhanh ạ.]
Lucasta phía . Cô chỉ quan sát phía và hai bên mà thôi. Thi thoảng, bất chợt thì vẫn kịp nép những cây lớn hai bên đường, khuất hẳn tầm mắt của cô.
- Cô bé ơi, mua giúp một chiếc bánh nào.
Bà lão đột ngột cất tiếng khiến đôi chân Lucasta ngừng . Cô chút ngạc nhiên vì ngày chẳng thấy bán hàng rong ở đây. Trên tay bà là cái mâm nhỏ đựng những chiếc bánh nướng nho khô trông khá hấp dẫn.
Theo phản xạ tự nhiên của một cô gái niềm đam mê bất tận với món ăn, Lucasta liên tục nuốt nước bọt dù rằng ban nãy Samson cho cô một dĩa mì xào lớn.
Tự dưng, cô cảm thấy bản thật may mắn vì từ chối tiễn cô trạm xe. Nếu cùng thì hẳn sẽ ngăn cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-chang-ma-ca-rong-cua-toi/chuong-81-hiem-nguy-rinh-rap-1.html.]
- Lấy cho cháu một cái thôi ạ.
Cô hào hứng lục ví và lấy xấp tiền lẻ. Bà lão cảm ơn nhanh tay gói chiếc bánh , trao cho cô, miệng ngừng quảng cáo rằng bánh ngon, ăn một là nhớ mãi.
- Anh vì mà em mãi chẳng xuống ký .
Từ đằng xa, Samson lắc đầu mỉm khi nhận nguyên nhân khiến nước chanh cho cô trở nên vô tác dụng. Tuy axit trong chanh thể tan mỡ bụng mà uống cần quá kiêng khem thức ăn nhưng cô cứ ăn vô tội vạ thế thì cũng thành công cốc.
Trả tiền cho bà lão xong, Lucasta phấn khởi hẳn, đôi chân bắt đầu tung tăng nhảy nhót đường và ma cà rồng tiếp tục bám phía .
Lúc lướt ngang qua bà lão, vô thức và thấy bà tiếp tục rẽ con hẻm gần đó. Có điều, dáng của bà nhanh nhẹn, trông chẳng giống già lọm khọm chút nào.
- Ôi, thật tội nghiệp, vứt chúng ở đây nhỉ?
Lucasta đưa mắt xung quanh tiến đến cạnh lũ mèo trong chiếc hộp. Chúng thấy cô liền kêu lên những tiếng yếu ớt.
Cô thật lòng bưng chúng về nhà nhưng cô trai chẳng thích. Samson là một ưa sạch sẽ và ghét lông của chó, mèo, cú..
- Ăn tạm chiếc bánh nhé. Chắc chắn sẽ nhận nuôi các em thôi. Nếu chiều chị về mà các em vẫn còn ở đây thì chị sẽ nhờ chị Calantha kiếm chủ cho các em.
Vừa an ủi lũ mèo, Lucasta bẻ vụn chiếc bánh và đặt hộp. Tiếp đó, cô cẩn thận đưa chúng gốc cây mọc sát vách tường để tránh nắng.
Chẳng hiểu thấy chúng thì cô nhớ đám cú con của Maris và liên tưởng đến những đứa trẻ mồ côi trong bức ảnh mà Bonita cho cô xem khi khoe rằng tập đoàn Star đang là cơ quan bảo trợ cho chúng.
Mọi việc xong xuôi, cô chạy như bay đến trạm và bắt kịp chuyến xe buýt tấp . Đi sớm cuối cùng hóa trễ, cô vẫn chạy và mồ hôi ngừng tuôn , ướt luôn chiếc khăn quàng cổ.
Nhìn xung quanh chẳng ai khả nghi nên cô cũng đinh ninh rằng bản quá tưởng tượng, yên tâm hàng ghế cuối.
Chờ cho đến khi chiếc xe khuất hẳn, Samson mới về. Trên xe buýt đầy ắp và cô chỉ một chuyến thì đến công ty nên chỉ lo đoạn đường từ nhà đến trạm mà thôi.
- Meo.. meo.. meo..
Tiếng kêu tuyệt vọng của lũ mèo Samson giật . Anh vội đầu và chạy tới xem. Cảnh tượng đập mắt khiến bàng hoàng.
Máu tươi từ miệng những chú mèo tuôn ngừng và chúng c.h.ế.t ngay đó. Những mẩu bánh c.ắ.n dở vẫn còn rải rác trong hộp cho nguyên nhân là vì .