Sau khi vào cửa, anh đưa túi xách cho Tề Chân, thuận theo tự nhiên cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô.
Mùi hương nam tính ôn nhã ấm áp, Dụ Cảnh Hàng mỉm cười nói: "Ngủ ngon."
Cảm xúc trên môi vô cùng chân thực, mềm mại, phảng phất của người đàn ông thân sĩ trưởng thành.
Giọng nói của anh không nhanh không chậm, vang lên sau Tề Chân: "Tôi đã nói là có tác dụng dài hạn, đến khi em nói cho tôi quyết định của em."
Tề Chân bỗng nghiêng đầu qua, mở to mắt nhìn anh, như một bé mèo cụp tai: "Vậy chúng ta kết hôn ngay tại chỗ được không?"
Ánh mắt Tề Chân ướt át, đáng thương nhìn anh: "Em đang cầu hôn với anh đó, anh có muốn từ chối em không?"
Mê Truyện Dịch
Dụ Cảnh Hàng cũng đang cúi đầu nhìn cô.
Anh đã trải qua quá nhiều sóng gió, vậy nên lúc được cầu hôn mới bình tĩnh như vậy: "Tiểu cô nương, em có hiểu là sau khi kết hôn phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng không?"
Anh nhẹ nhàng cong khóe môi: "Tôi nói việc kết hôn không phải là lấy một tờ giấy hôn thú rồi bày ra ngắm đâu."
Tề Chân hơi băn khoăn ngơ ngác, ấp a ấp úng hỏi: "Sau khi cưới, ngài muốn... em sao?"
Dụ Cảnh Hàng nhìn kỹ cô, bỗng nhiên khẽ cười, gần như ghé sát vào tai cô: "Vậy em có đồng ý không?"
Tề Chân ôm eo anh, buồn ngủ vùi đầu lẩm bẩm: "Em cũng chẳng thiệt thòi gì cả mà."
Dù sao anh cũng được bầu chọn là người đứng đầu bảng "đàn ông mà phụ nữ muốn tình một đêm nhất" cơ mà. Khí chất cấm dục của Dụ ảnh đế, khuôn mặt thanh lịch và vóc dáng thon dài rắn chắc, hoocmon tỏa ra từ người anh, chỉ một trong những điều này thôi đã thỏa mãn được ảo tưởng của rất nhiều phụ nữ rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-93.html.]
Dụ Cảnh Hàng lau sạch nước mắt vương bên khóe mắt cô, như có điều gì suy tư mà nhìn cô.
Thật ra Tề Chân cũng không ngoan ngoãn như anh tưởng tượng, không giống cô khi còn bé, nhưng cũng không vấn đề gì.
Tề Chân hơi sững sờ, đắc ý cuộn cái đuôi nhỏ không tồn tại.
Cô cố gắng trèo lên ghế salon, lảo đảo đứng lên nhìn thẳng anh, bỗng ôm lấy mặt anh hôn một cái: "Nhưng anh có thể sử dụng quyền lợi làm chồng trước thời hạn đấy!"
Dụ Cảnh Hàng hơi nhức đầu, đưa tay lên vuốt ve mặt cô: "Bây giờ không được."
Tề Chân nhìn anh như đưa đám: "Anh chê em quá nhỏ à?"
Dụ Cảnh Hàng buồn cười nhìn cô: "Em quá nhỏ chỗ nào?"
Tề Chân cúi đầu nhìn, nghiêng đầu suy nghĩ, rồi rủ đầu tủi thân nói: "Đều rất nhỏ."
Dụ Cảnh Hàng ôm cô, không kìm được mà hôn cô một cái, mỉm cười đáp: "Tôi thấy thế là vừa vặn."
Tề Chân vui vẻ, dùng dằng cởi váy ra. Cô nhào lên Dụ Cảnh Hàng. Anh không ngăn được, lại không dám dùng sức nên bị Tề Chân kéo ngã xuống tấm thảm dày.
Thân thể đàn ông cao lớn rắn chắc trùm lên người cô, mái tóc dài của Tề Chân tản ra trên mặt đất.
Ánh mắt Tề Chân sáng lấp lánh, không biết xấu hổ chút nào, đưa tay sờ soạng: "Cơ bụng ngài thật cứng, có tám múi không thế?"
Hô hấp anh thay đổi thành sâu hơn nhưng vẫn rất có quy luật, cúi đầu trầm giọng nói bên tai cô: "Đừng sờ nữa, em ngoan một chút."
Tề Chân ôm cổ anh, hôn lên cằm nam thần tuổi thơ mình rồi lại hôn một cái lên môi: "Cầm sư đại nhân, ngài không thích công chúa. Mặc dù ngài là một gã đàn ông hơi khốn nạn chút, nhưng ngài thích em nhất đúng không?"