Những ngón tay thon dài của anh vuốt ve chiếc cằm mịn màng, trên môi cảm nhận được nụ hôn thoảng mùi t.h.u.ố.c lá và rượu vang, cô mở to hai mắt.
Tề Chân muốn giãy giụa nhưng nhận ra chân mình đã mềm nhũn, cánh môi và đôi mắt cũng trở nên ướt át, nhìn anh vô lực.
Khóe môi Dụ Cảnh Hàng cong lên, cúi đầu dây dưa truy đuổi cô, dịu dàng dẫn dắt cô. Tề Chân không kiềm được mà từ từ sa vào nụ hôn này, đầu óc gợn lên từng đợt sóng tê dại. Cô lớn đến nhường này mà vẫn chưa từng nhận được nụ hôn nào sâu như thế, trái tim không khỏi đập rộn lên từng tiếng thình thịch.
Da đầu tiểu cô nương chưa hiểu sự đời gần như tê dại, mặt đỏ bừng như quả cà chua, đôi mi dày run rẩy nhắm lại. Mới chỉ có một lúc mà đầu óc Tề Chân đã hỗn loạn.
Dụ Cảnh Hàng không ham chiến, nhanh chóng thu liễm lại, hôn lên gò má đã đỏ bừng như quả cà chua của tiểu cô nương. Tề Chân như dê con bị hoảng sợ vội né ra.
Tề Chân ngẩng đầu, vừa tủi thân vừa hoảng hốt nhìn vào mắt anh.
Anh xoa nhẹ gò má đỏ ửng của cô: "Đừng sợ."
Người đàn ông lớn hơn cô mười tuổi trước mặt nhìn cô, dường như đôi tròng mắt bình tĩnh lý trí có chút gì đó thương tiếc và cả tình cảm không nói được.
Đốt ngón tay cô gần như trắng bệch, siết lấy âu phục và khuy tay áo lạnh băng của người đàn ông, cố gắng mở to hai mắt nhìn anh.
Người đàn ông đó cử động, muốn kéo cô lên.
Tề Chân bình tĩnh, thậm chí không chớp mắt, ngọn lửa nóng bỏng hừng hừng trong ngực, nổ vang trong không trung mờ tối.
Cô như bị ma ám, khiếp đảm và ngượng ngùng của cô gái nhỏ bị cháy hết, bỗng nhón chân lên, cố gắng níu người đàn ông kia xuống.
Nụ hôn chủ động của cô rất lộn xộn, cô nhóc không có cách thức cụ thể nào, cả người cô tựa như đã đắm chìm trên người đàn ông lớn tuổi kia.
Người đàn ông đó đưa tay chậm rãi vuốt ve cần cổ cô, cúi đầu tiếp nhận nụ hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-91.html.]
Sau khi nụ hôn kết thúc, chân Tề Chân mềm nhũn không đứng nổi. Dụ Cảnh Hàng không khỏi mỉm cười, lắc đầu một cái không thể nhận ra.
Tề Chân hơi xấu hổ, lúc này vành tai cũng đỏ ửng lên, hận không tìm được cái hố nào dưới đất để chui vào.
Thật ra thì cô nghĩ mình thực sự thích Dụ Cảnh Hàng.
Mê Truyện Dịch
Thật ra khi còn bé Tề Chân đã rất thích anh, nhưng cái thích đó chỉ dừng ở việc thích một người đàn ông trên màn ảnh, thích khả năng diễn xuất, thích dáng vẻ và khí chất của anh.
Có thể còn có chút hâm mộ nữa, nhưng vốn hâm mộ và yêu thích rất khó phân rõ.
Khi đó cô còn nhỏ như thế, sao biết được sẽ có một ngày mình lại hôn môi thân mật với anh như vậy?
Có lẽ Tề Chân không chịu nổi người luôn bao dung chiều chuộng mình.
Có lẽ là vì cha mẹ đã ly hôn, từ nhỏ cô đã thiếu thốn tình cảm, vậy nên quả thực cô rất dễ đắm chìm với những người lớn tuổi chiều chuộng mình, càng không cần nói đến anh là người tốt như thế, là một cô nương thực sự không chịu nổi.
Điện thoại di động đột ngột rung lên khiến cô hồi thần, là điện thoại của mẹ cô.
Cô nhận điện thoại, trong loa vọng ra tiếng nói ngầm tức giận của phụ nữ: "Có biết chú Phương của cô tức giận lắm không?"
"Cẩn thận chọn cho cô một đối tượng hẹn hò, sao cô có thể vô lễ và vô giáo dục như vậy?"
"Tôi nói cho cô biết nhé Tề Chân. Tôi đưa con đến nhà họ Phương là đã hết tình hết nghĩa rồi. Thân là mẹ, tôi tự nhận không hề bỏ bê không dạy dỗ cô, vậy mà cô báo đáp tôi ra sao? Lẽ ra tôi không nên sinh cô ra trên đời này."
Đốt ngón tay của Tề Chân siết đến trắng bệch, men rượu xông lên đỉnh đầu, kiềm chế giọng nói run rẩy: "Vậy tôi cũng nhịn bà nhiều năm như thế, tôi cũng đã hết tình hết nghĩa rồi!"
Cô nói xong thì cúp điện thoại, che mắt chậm rãi hít một hơi thật sâu. Mái tóc dài xõa tung, nhất thời sắc mặt cô không rõ, nhưng lúc quay lại đã khiến người khác kinh ngạc, nở một nụ cười thật to.