Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 62:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:41:37
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật ra Tề Chân ăn uống không tốt, chỉ chịu uống chút dâu tây milkshake, tuy rằng cô rất thích khoai điều và hamburger, nhưng ăn nửa cái là không ăn được nữa.

Mùa đông ở thành phố B thật lạnh, cô bọc áo lông vũ và khăn quàng cổ thật dày, sắc mặt có chút tái nhợt.

Cô đặc biệt chấp nhất với dâu tây milkshake, nhanh chóng uống xong lại nhẹ níu tay áo của anh: “Lại thêm một ly nữa.”

Dụ Cảnh Hàng nắm tay cô: “Không được.”

Tề Chân vô tội nhìn anh, năn nỉ: “Không phải uống rượu mà.”

Dụ Cảnh Hàng sờ sờ mặt cô, phát hiện có chút lạnh, anh đưa mũ lông hồ ly choàng cho cô.

Anh nhéo tay nhỏ của cô, cúi đầu nói: “Quá lạnh.”

Chân bảo vòng lấy eo anh, không nói chuyện.

Cô biết, mặc dù Dụ Cảnh Hàng tức giận với cô, anh cũng sẽ không thật sự so đo với cô.

ngài Dụ đã ở tuổi này, cũng không có khả năng so đo với người con gái mười mấy tuổi, càng không nói đến cô còn là người vợ bảo bối của anh.

Lý do hôm nay anh tức giận có hơi rõ ràng, Tề Chân lại rất vui vẻ.

Tay của người đàn ông thật ấm áp, nắm lấy tay nhỏ của cô đặt trong túi.

Dụ Cảnh Hàng và cô mặc áo lông vũ đôi, có điều trên áo anh không có quả cầu giống Tề Chân, so với thói quen ăn mặc hàng ngày của anh thì càng trẻ hơn một chút.

Giày trắng và quần jean, dáng người cao lớn, phong độ tiêu sái, nhìn qua giống như thanh niên hơn hai mươi tuổi.

Tề Chân nói: “Hôm nay có phải chồng tức giận hay không?”

Dụ Cảnh Hàng nói: “Không có.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-621.html.]

Tề Chân nhìn giày, có chút vui vẻ, trên khuôn mặt bánh bao là đôi mắt sáng lấp lánh.

Dụ Cảnh Hàng: “……”

Trước sau anh cũng không hiểu nổi suy nghĩ của con gái trẻ tuổi.

Tề Chân đi tham quan trường học cũ của Dụ Cảnh Hàng, chụp ảnh lưu niệm ở trên quảng trường, cùng anh đi gặp hai người bạn, một người làm giáo sư của đại học bên kia bờ sông, một người khác sáng lập app nổi danh nào đó của thành B.

Hai người đều khác nhau, cái giống nhau là phản ứng sau khi thấy Tề Chân.

Mê Truyện Dịch

Đó là kiểu biểu cảm, em gái này thật đáng yêu thế mà người đàn ông xấu xa này cũng xuống tay được.

Bạn của Dụ Cảnh Hàng – giáo sư Hagen còn cảm thán: “So với thời đại học cậu không có quá nhiều thay đổi, trừ việc càng trầm ổn, thì vẻ ngoài vẫn tuổi trẻ anh lãng như trước, có lẽ là bởi vì cưới một người vợ trẻ.”

Người phụ nữ trung niên tóc vàng cười với Tề Chân một chút, tặng cho cô một quyển sách tâm lý học do chính cô ấy viết.

Tề Chân thẹn thùng cảm ơn cô ấy, nói chính mình sẽ đọc.

Những người bạn học cùng trường với cô ấy, hầu như đều sắp 40 tuổi.

Thậm chí có mấy người có con gái đã sắp vào đại học.

Đến độ tuổi này đều là tâm thái của cha mẹ già, từ sau khi tốt nghiệp đại học liền tích góp tiền cho con cái, còn có tích góp tiền mua phòng, tiền thuế đất mỗi năm, bảo đảm cho con của mình có thể học được ở đại học tư nhân ở thành phố B.

Người chân chính không cho con gái tiền học và tiền sinh hoạt thật ra là số ít, người bị cuộc sống ép tới sứt đầu mẻ trán là đại đa số.

Vốn dĩ Tề Chân cho rằng người ở nước M ít nhất đều rất nhàn nhã vui sướng, thì ra cũng không phải như vậy.

Vốn dĩ còn có party của một người bạn học, nhưng Dụ Cảnh Hàng lại cự tuyệt.

Giáo sư Hagen có chút tiếc nuối: “Bọn họ đều muốn gặp cậu, cậu biết vòng quan hệ của chúng tôi nhỏ hẹp, năm đó đến tột cùng có bao nhiêu đoàn kết, hiện tại cũng chỉ có thể ở lễ trao giải mới thấy được cậu.”

Loading...