Tuy rằng không phải anh không có dục vọng, nhưng đều nhịn được.
Có đôi khi làm rồi làm, sờ nơi đó của cô, anh còn sẽ nhịn không được bật cười.
Tề Chân sờ sờ chính mình, nghĩ thầm anh quả nhiên ghét bỏ n.g.ự.c cô quá nhỏ.
Có lẽ là do kỹ thuật của cô không đủ thành thạo?
Vì thế thật lâu sau khi Dụ Cảnh Hàng trở lại phòng ngủ, phát hiện vợ lại không cho anh ôm. Cô cũng không tức giận nha, chỉ là dường như vợ thật tủi thân.
Ngày hôm sau rời giường, hoa hướng dương vẫn luôn rũ cánh hoa.
Dụ Cảnh Hàng mang mũ lưỡi trai và kính râm, đưa cô đi công viên chơi một chút.
Bọn cô xem sóc hoang trong chốc lát, còn có đàn thiên nga trắng.
Tề Chân vẫn rất thích nơi này, mặt không đeo khẩu trang, mặc áo lông vũ có quả cầu trắng, đi hai bước quả cầu liền nhảy lên hai cái, lúc cô quay đầu, trong mắt mang theo e lệ và vui sướng.
Dụ Cảnh Hàng không cho cô sờ sóc con, nói sóc sẽ cắn người.
Hơn nữa trên người sóc có ký sinh trùng, cho nên cô chỉ có thể đút một chút đồ ăn cho nó.
Bị anh nói đến cực kỳ không mát mẻ.
Anh lại mang cô đi ăn shake shack.
Cửa hàng này là lúc Dụ Cảnh Hàng học đại học đã có, chỉ là hiện tại trong nước cũng đã khai trương chi nhánh của cửa hàng.
Vốn dĩ anh định đưa Tề Chân đi ăn một nhà Hungary và Ba Lan fusion, nhưng đều bị cô cự tuyệt.
Cô nghiêm trang xụ mặt nói: “Muốn ăn thử nơi trước kia anh ăn nha, liền từ, ừm từ hamburger khoai điều và milkshake bắt đầu đi.”
Dụ Cảnh Hàng ừ một tiếng, đánh giá: “Là từ thực phẩm rác bắt đầu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-616.html.]
Tề Chân cảm thấy gần đây hảo khí của anh thật lớn nha, trước kia anh đều không phản bác vợ.
Mê Truyện Dịch
Lại nghĩ đến ngày hôm qua anh không chịu để cô giúp, vì thế cô cúi đầu không nói lời nào.
Bởi vì thời gian là giữa trưa, người quá nhiều, xếp hàng cần thời gian rất dài, lại tìm không thấy vị trí.
Bọn họ liền đi bên ngoài ăn.
Hai người từ khi mua đồ đến khi tính tiền cũng chưa nói chuyện, Dụ Cảnh Hàng mang mũ lưỡi trai và kính râm, Tề Chân nhìn không ra tâm trạng của anh, cũng không chịu nói chuyện.
Anh đưa hamburger khoai điều và milkshake cho cô, xách túi giấy để cô lấy, ý bảo cô ăn.
Tề Chân ăn hai miếng, thẹn thùng thầm thì đánh giá: “Cũng không ngon lắm nha, khoai điều gì đó đều giống nhau, nhưng mà đã mua nhất định phải ăn xong.”
Anh đang trả lời tin nhắn, không để ý tới cô.
Tề Chân để ống hút đến bên cạnh môi anh.
Anh nhàn nhạt liếc mắt nhìn vợ yêu một cái, cúi đầu uống một chút liền hết hơn phân nửa.
Tề Chân trơ mắt nhìn milkshake không còn nhiều nữa, nhưng ngoan ngoãn không nói, giống như con mèo đầy tủi thân.
Cô bĩu môi nói: “Em sai rồi, về sau không ăn thực phẩm rác nữa.”
Cô bắt đầu mềm mại thầm thì: “Không có tính sinh hoạt, xụ mặt, không đút em ăn cơm, chồng em bị người khác xuyên vào rồi, em có thể làm sao bây giờ……”
Dụ Cảnh Hàng dứt khoát mở hộp hamburger ra, đút cho cô ăn xong nửa cái, mới để cô uống dâu tây milkshake.
Một ngụm một ngụm, uống ngay trên tay của anh.
Môi hồng mềm mại, cô gái nhỏ đặc biệt ngoan ngoãn, trong mắt sáng lấp lánh nhìn anh.
Giống như mèo con cực kỳ thiếu đánh.