Cô chụp ảnh gửi cho chồng, là cái loại ảnh chụp cả đùi đẹp của cô, chứng minh chính mình đã từng vận động.
Anh nhìn đùi đẹp đó mấy lần: [ Không tồi. ]
Bảo bối Chân sức sống tràn đầy: [ Sau này em cũng phải nỗ lực vận động! [ nắm tay ]]
Tề Chân: [ Chim cánh cụt xoay vòng vòng.gif.]
Cô nhìn thoáng qua cánh cửa trong suốt của mấy phòng vũ đạo, từng loạt từng loạt phòng ca hát, đại đa số đều là thực tập sinh trẻ tuổi mà cô không biết rõ.
Cô không nghĩ tới chính mình sẽ gặp được Thản Chi, anh ấy bị mấy nữ thực tập sinh trẻ tuổi vây quanh, ở trong phòng vũ đạo uống bia ăn gà rán, hình như là từ trong phòng ghi âm phòng ra.
Tề Chân nghĩ một chút, đè nén cảm xúc vui vẻ, đi lên chào hỏi anh ấy.
Phong Thản Chi đương nhiên nhớ rõ bà chủ nhỏ, anh ấy đứng dậy chào hỏi cô.
Idol biết được cô rảnh rỗi nhàm chán xuống đây đi dạo, vì thế bảo trợ lý đưa cho cô chút kem, gà chiên và đồ uống.
Một nữ thực tập sinh chua ngòm hỏi anh ấy: “Đây là ai nha, rất quen thuộc với Thản Chi nha, còn đeo khẩu trang che mặt.”
Phong Thản Chi nói: “Một người bạn tốt.”
Anh ấy lặng lẽ nháy mắt với fans nhỏ của mình.
Tề Chân rất vui vẻ, cô là bạn bè của thần tượng mình rồi.
Nhưng mà tiểu cô nương cũng biết chính mình đã kết hôn, nhiệt tình vây quanh anh ấy nói chuyện cũng không thích hợp.
Vì thế cô yên lặng ngồi trong chốc lát, liền nghiêm túc tạm biệt.
Lúc Tề Chân trở lại tầng cao nhất, trong tay ôm búp bê vải, còn có sữa bò Vượng Tử, đồ ăn của Bành Hóa, một bàn tay khác còn ôm bánh kem chocolate.
Cô ôm búp bê, sợ hãi chào hỏi mấy quản lý cấp cao.
Không khí ngưng đọng, mọi người nhìn tiểu loli chạy về phòng nghỉ.
Anh quả thực đau đầu, không biết vợ yêu đi dạo ở phía dưới một vòng, làm sao ôm về một đống đồ ăn và đồ chơi.
Dụ Cảnh Hàng ở phía sau bình tĩnh nói: “Em ngoan một chút.”
Tề Chân mới không để ý tới anh.
Anh đi vào cửa, Tề Chân liền che chở bảo bối nói với anh: “Idol mua cho em, cần phải ăn sạch.”
Sắc mặt của anh lạnh nhạt, tịch thu hơn phân nửa đồ ăn vặt từ trong lòng n.g.ự.c của cô, bị mèo con cắn vài cái,... Anh dùng một tay xách cô lên, lại tiếp tục lấy đồ ăn vặt ra khóa vào tủ để đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-584.html.]
Hành động nước chảy mây trôi liền mạch lưu loát.
Phía sau lưng anh truyền đến tiếng ô ô đầy tủi thân không vui.
ngài Dụ cài cúc áo lên, che khuất nơi bị cắn, bình tĩnh nói: “Tiếp tục.”
Quản lý cấp cao: “……”
Không khí rõ ràng lại thấp hơn một bậc.
Nhưng cô cũng không mang thù, ngồi ở trên ghế phụ tức giận cả một đường, vừa đến nhà thì tốt lên.
Vợ yêu giật nhẹ ống tay áo của anh nói: “Không cần nấu ăn, em đã ăn thật nhiều kem và gà rán.”
Dụ Cảnh Hàng bình tĩnh nói: “Ai mua cho em.”
Tề Chân nhìn mũi chân, vẻ mặt phạm sai lầm, biểu cảm chột dạ: “Em, em không quen biết anh ấy.”
Anh cười cười, cất d.a.o ở một bên, cầm lấy di động nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Được.”
Dứt lời anh liền muốn gọi điện thoại.
Tề Chân nhìn thấy tên của người đại diện Phong Thản Chi.
Dụ Cảnh Hàng gọi điện thoại, lập tức gọi được, đối diện mơ hồ truyền đến một giọng nữ.
Cô duỗi duỗi tay, vô thố kéo cái đuôi, nhón chân nhảy lên đoạt di động của anh.
Đáng tiếc cô quá lùn, tiến vào trong lòng n.g.ự.c anh, thơm tho mềm mại.
Tề Chân lập tức ôm lấy eo anh, tủi thân đỏ cả hốc mắt: “Không cần nha……”
Cô ngửa đầu giống như mèo con.
Đùa cô đặc biệt thú vị.
Anh không có biểu cảm gì, nhàn nhạt hỏi cô: “Không cần cái gì?”
Tề Chân ngửa mặt nói: “Không cần, không cần làm khó dễ Thản Chi nha.”
Dụ Cảnh Hàng cho cô xem di động, để điện thoại bên tai cô.
Tề Chân nhón chân tò mò nhìn anh.
Mê Truyện Dịch
“Hoan nghênh bạn đã liên hệ với công ty điện thoại 10086…… Nhân viên phục vụ mời ấn…… Kiểm tra tiền điện thoại mời ấn……”