Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 54:2
Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:40:24
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổ đông Lương Hòa - nữ sĩ Chu: Tổng cộng tôi sinh bốn đứa con, sau khi bọn họ đi làm, một đồng tiền tôi cũng không cho, lời giáo huấn của người chồng đã mất là như thế, huống hồ con của ta có ngạo khí, chưa bao giờ xin tôi một phân tiền, tôi vì chúng nó mà cảm thấy tự hào. Nếu tụi nó xin tôi, tôi chắc chắn sẽ cho, dù sao đó cũng là con trai của tôi.
Cổ đông Lương Hòa - Chu nữ sĩ: Hơn nữa, mười mấy năm trước, tôi và người chồng đã nói rõ với mấy đứa con. Bây giờ bọn nó có thành tựu gì, cả đời đều là thành tựu đó, tất nhiên sẽ không thông qua có được di sản mà thay đổi, càng không hi vọng bọn nó ham ăn biếng làm.
Cổ đông Lương Hòa - Chu nữ sĩ: Đây là phương thức giáo dục của nhà chúng tôi, hy vọng người ngoài không cần xen vào.
Đối với việc này, người khen nhiều hơn kẻ nghi ngờ, đa số mọi người đều tán đồng.
Người đã thành niên, chính mình chịu ăn cái khổ này, người nhà cũng hiểu rõ duy trì, cần gì phải bắt lấy một bên không bỏ?
Có lẽ nếu không có cách dạy của Chu nữ sĩ, tiến sĩ Tề cũng sẽ không đạt được thành tựu như thể ở cái tuổi này.
Trong khoảng thời gian ngắn, lại có người đang hoang mang, vợ của tiến sĩ Tề chạy đi đâu rồi?
Trong nhất thời lại xuất hiện nhiều giả thiết, những người đưa tin không giống nhau, phần lớn tập trung ở một ít diễn đàn.
[ lâu chủ ] sa thẻ kéo thẻ: Nghe dì cả của tôi nói ( dì cả của tôi hay khoa trương, cũng không biết có mấy phần thật giả ), không biết có phải hay không, vợ trước của tiến sĩ Tề cũng là nhân tài, chỗ lợi hại nhất của bà ấy là thủ đoạn cao thâm ngoan độc, bitch đến khó có thể tin.
[ lâu chủ ] sa thẻ kéo thẻ: Người phụ nữ kia lớn lên đặc biệt đẹp, cái loại đẹp như tiên nữ ấy( hoài nghi tính chân thật ), mê hoặc tiến sĩ Tề đến thần hồn điên đảo, nhưng tuyệt đối không an phận, ngoại tình đội nón xanh cho chồng, cuối cùng gả cho một ông chủ trung niên, trừ việc chồng xấu một chút, quả thực bà ấy sống như hô mưa gọi gió.
[2 lâu ] vi khuẩn Yakult: Thật hay giả vậy, vợ trước có cần suy xét viết sách hay không? Người phụ nữ bình thường làm không được nha = =
……
[1626 lâu ] Dưa hấu hầm quả quýt: Hình như tôi đã đoán ra là ai( không biết đoán đúng hay không ) tôi là người làm ở công ty chồng bà ấy, hình như gần nhất đang làm thủ tục ly hôn, bà ấy quang minh chính đại tới công ty vài lần, tư thái ưu nhã hào phóng, đeo một túi xách trăm vạn, ông chủ hói đầu của chúng tôi có thái độ kì kì, giận mà không dám nói gì……ps: Người đàn bà này, bitch so bitch, có thể là báo ứng, bà ấy chỉ có một con gái ruột.
……
[2878 lâu ]Than thủy hoa hạc chớ:Ừm, không biết nếu bà ấy biết được tiền đồ của chồng trước, hiện tại có suy nghĩ gì? Có hối hận hành động lúc trước của chính mình hay không?
……
Tề Chân đối với sóng to gió lớn trên mạng hoàn toàn không biết, bởi vì cô đang làm sủi cảo nha.
Nhưng mà nhà cô chưa từng có thói quen năm mới ăn sủi cảo, ngày thường cũng không ăn, cho nên thật ra cô không biết gói lắm.
Dụ Cảnh Hàng là không lẫn vào hoạt động của đám trẻ, nhưng vợ anh lại ở bên trong đục nước béo cò.
Anh quá hiểu biết năng lực của Tề Chân, cho nên cũng cùng cô gói mấy cái.
Người đàn ông dạy cô tầm bốn năm cách gói, dạy cô vài lần, mỗi cái đều rất đẹp.
Tề Chân gật đầu, sau đó cúi đầu nhanh chóng gói một cái sủi cảo nhỏ bọc tôm, để trong lòng bàn tay cho anh xem.
Dụ Cảnh Hàng: “……”
Tiểu cô nương cả người tràn đầy khí chất đợi khen, đôi mắt còn sáng lấp lánh.
Anh có chút bất đắc dĩ.
Tiểu cô nương có cái đuôi lông xù xù ở sau người anh đi tới đi lui, ngửa mặt nhìn anh.
54(3)
Dụ Phi Nguyên lớn tiếng nói: “Bà Tứ không làm sủi cảo, còn cùng ông Tứ mắt đi mày lại.”
Bọn tiểu bối: “……”
Cô duỗi tay trét một lớp bột mì lên mặt Dụ Phi Nguyên, nghiêm túc giáo dục nói: “Không được nói chuyện, nghiêm túc làm sủi cảo, cháu mới gói được ba cái, lười biếng.”
Dụ Phi Nguyên cạn lời, cúi đầu làm sủi cảo.
Tề Chân học hỏi cách gói sủi cảo của Dụ Cảnh Hàng, tuy rằng không gói được quá tốt.
Nhưng mà cô nhỏ giọng ở bên tai anh, mềm nhẹ nói: “Lần đầu tiên em làm sủi cảo, đều cho chồng ăn, được không?”
Chân bảo lại có một cái lần đầu tiên.
Người đàn ông mỉm cười một chút, trong lòng tràn đầy nhu tình, cúi đầu hôn môi cô.
Tề Chân che lại môi, mở to hai mắt nhìn anh: “Trước công chúng, anh không cần hôn em nha.”
Bọn nhỏ đều thật bình tĩnh, thấy nhiều không trách.
Cái quỷ.
Ở trong mắt mấy đứa bé, ông Tứ nho nhã khoan dung độ lượng sẽ không hôn môi với phụ nữ!
Nhưng mà ông Tứ cũng sẽ thích phụ nữ sao?
Dụ Cảnh Hàng có đứa cháu gái nhỏ, lớn lên đặc biệt đáng yêu, ngơ ngác nhìn bọn họ, sau đó cúi đầu yên lặng làm sủi cảo, hút hút cái mũi.
Tề Chân: “……”
Người đàn ông im lặng không lên tiếng chụp được, lưu lại làm kỷ niệm.
Ăn tết thật náo nhiệt.
Hoắc Hải Nguyên khoe áo len vợ đan cho, Trần Ngạo khoe bữa tối mà người vợ Thư Nhan hiếm lắm mới xuống bếp làm, Sầm Vũ Sinh khoe bốn đứa con mà vợ anh ấy sinh.
Chu Vân Thần thì khoe con ch.ó của chính mình, dẫn tới like của muôn vàn fans.
Cùng với rất nhiều rất nhiều người nối gót làm theo, nam minh tinh khoe vợ, khiến Weibo nhấc lên làn sóng khoe vợ.
Dụ ảnh đế đăng lên một bảo bối thỏ đeo kính râm, và sủi cảo xiêu xiêu vẹo vẹo trong chén.
Dụ Cảnh Hàng: [ hình ảnh ][ hình ảnh ] Năm mới vui vẻ.
Phía dưới có một bình luận được ủng hộ nhiệt liệt.
Mê Truyện Dịch
Sườn xào chua ngọt thật ngon...: Giúp nam thần phiên dịch một chút [ sủi cảo xiêu xiêu vẹo vẹo mà bảo bối thỏ gói, cực thích. ]
Tháp Lily 097: wow hiện tại tôi nhớ tới bà Dụ, toàn đầu óc đều là tiểu loli trắng trắng nộn nộn ốm yếu, nam thần thật sủng cô ấy.
Francis: Rốt cuộc nam thần cũng quay lại làm việc rồi, anh ấy không tiếp tục đăng quảng cáo, thật cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-542.html.]
Nhưng mà bài đăng tiếp theo của anh lại là quảng cáo tuyên truyền.
Bộ phim《 Bên ngoài cánh đồng bát ngát 》của Dụ Cảnh Hàng sẽ phát sóng trong kỳ nghỉ Tết Âm Lịch.
Tề Chân muốn đi xem, liền hỏi Dụ Tử Tương muốn mua vé cùng cô hay không, cô muốn thể nghiệm một chút cảm giác ở rạp chiếu phim.
Dụ Tử Tương liền cười: “Nếu dì Tứ muốn xem thì ở trong nhà cũng có thể xem.”
Tề Chân nói: “Cái đó không giống nhau nha, rạp chiếu phim có bắp rang.”
Dụ Tử Tương cạn lời, nói: “Cháu định đi với đồng nghiệp vào buổi tối, dì có muốn đi cùng luôn không?”
Tề Chân ngây ngốc nhìn cô ấy, có chút do dự.
Dụ Tử Tương nói: “Không sao đâu, mấy cậu ấy không biết hoàn cảnh của nhà chúng ta, vừa lúc nhàn rỗi không có việc gì làm, cháu vốn đang tính toán kêu thêm vài người, đáng tiếc bọn họ đều bận ăn tết.”
Trong nhà thật sự quá buồn chán, Dụ Tử Tương có chút chịu không nổi.
Chỉ là mẹ của cô ấy, còn có mấy dì cứ lải nhải thúc giục cô ấy kết hôn, cô ấy đã đủ phiền, thà cùng bạn bè đi ra ngoài xem điện ảnh cũng không muốn ngồi ở nhà nữa.
Chỉ có dì Tứ, sẽ không nhìn chằm chằm thúc giục cô ấy kết hôn.
Vì thế Tề Chân liền đồng ý.
Dụ Cảnh Hàng cùng với người bạn đi trại nuôi ngựa, vốn dĩ muốn đưa Tề Chân đi cùng nhưng bị cô cự tuyệt.
Tề Chân trời sinh tương đối e lệ, Dụ Cảnh Hàng cũng không bắt ép cô, trước khi anh đi còn bị vợ yêu dính lấy.
Anh phải bảo đảm không hút thuốc, không uống rượu, về nhà sớm một chút.
Tề Chân rầm rì: “Những người đó đều là ai thế, các anh sẽ đến cái loại câu lạc bộ đêm ăn chơi đó hay không.”
54(4)
Dụ Cảnh Hàng bật cười, thu khóe môi nói: “Ăn tết sẽ không đi.”
Tề Chân không vui nói: “Vậy là hết tết anh sẽ đi à?”
Dụ Cảnh Hàng cài cổ áo sơmi lại, không chút gợn sóng nói: “Chủ yếu là để bàn việc làm ăn, không phải đi tìm hoan mua vui.”
Cô chưa từng đi, nhưng Lý Viện Viện đã từng đi, cô ấy nói sân nhảy Disco còn sảng khoái hơn thổi khí cầu.
Nhưng cô cũng chưa từng thổi khí cầu, cho nên vẫn là không biết.
Tề Chân liền tò mò hỏi anh: “Có phải ở đó có rất nhiều chị xinh đẹp gợi cảm hay không? Sau này anh có rảnh thì mang em đi nha.”
Cô không muốn đi trại nuôi ngựa, nhưng nếu như Dụ Cảnh Hằng đến loại địa phương kia, thật ra cô có chút muốn đi theo.
Cái đuôi nhỏ của cô vòng tới vòng lui, cô đi theo phía sau nhìn anh mặc quần áo, ôm eo thon chắc của anh làm nũng.
Anh đã sớm qua cái tuổi chơi những thứ đó, cho dù có đi, trừ việc bàn chuyện làm ăn, cũng không có hoạt động giải trí nào khác.
Tiểu tổ tông trong nhà chưa từng đi, đối những cái đó có chút tò mò cùng phòng bị.
Nhưng Dụ Cảnh Hằng biết anh không có khả năng đồng ý, anh không thể nào tưởng tượng được bảo bối của mình đi nơi đó làm cái gì.
Cuối cùng thời gian không đủ, bàn tay to của anh xoa xoa đầu của vợ yêu: “Chờ chồng về nhà.”
Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt to ánh nước, anh hôn lấy cô đang rầu rĩ không vui, khoác thêm áo rồi đi.
Tề Chân thầm thì tức giận: “…… Mình chán ghét Dụ Cảnh Hàng.”
Lần sau chị Viện đi cô cũng phải đi.
Chồng chắc là sẽ không tức giận đâu, dù sao anh ấy cũng đã đi qua.
Cô còn cấp chán ghét Dụ Cảnh Hàng cống hiến phòng bán vé.
Hai người đồng nghiệp của Dụ Tử Tương đều là những người còn trẻ tuổi, gia đình không ở trong Hải thành.
Tốt xấu gì cũng đón năm mới, lại không có người nhà ở bên cạnh, trang điểm trên mặt của họ tinh xảo, lại ít nhiều đều có chút mỏi mệt.
Tề Chân biết Dụ Tử Tương làm việc ở công ty riêng, hình như có chút quan hệ với Dụ gia, dù sao cô ấy tuổi còn trẻ đã là quản lý cấp cao.
Sau này Tề Chân mới biết được công ty đó là của hồi môn của bà nội Dụ, sau đó mới dần dần khuếch trương lên, mà bà nội Dụ xuất thân trong gia đình phú hào, tài nguyên sau lưng thật phức tạp.
Rất sớm bà ấy đã hy vọng Dụ Cảnh Hàng tiếp quản công ty, lại bị anh dứt khoát cự tuyệt.
Cũng không phải anh ghét bỏ có nhiều tiền, nguyên nhân rất phức tạp.
Mấy người họ coi như là xem Dụ Tử Tương là chủ, đi xem điện ảnh cũng là cô ấy đề cập, vốn dĩ hôm nay cũng là ngày cùng Thái Tử đọc sách*.
Một người phụ nữ có tóc quăn lọn sóng hiếu kỳ nói: “Đây là chất nữ hay là cháu ngoại của cậu? Tiểu cô nương thật đáng yêu.”
Dụ Tử Tương khô cằn nói:... “Cô ấy...... Là dì của tôi.”
Người phụ nữ có tóc quăn lọn sóng: “……”
Cô ấy cũng quá nhỏ đi.
Bọn họ cũng đều biết trong nhà Dụ Tử Tương có tiền, có quan hệ chặt chẽ với ông chủ công ty, nhưng cũng không rõ ràng lắm bối cảnh cụ thể của cô ấy là gì.
Dù sao thì rất giàu có là được.
Cũng có người nói, một người chú của cô ấy có cổ phần, nhưng đều là đồn đãi, Dụ Tử Tương cũng chưa nói ra.
Nhưng Dụ Tử Tương rõ ràng chính là đại tiểu thư được giáo dưỡng rất tốt, không chỉ là từ “bạch phú mỹ” có thể miêu tả được, ngày thường cô ấy được người ta chăm sóc quen rồi, đặc biệt có lễ tiết.
Hơn nữa thấy thái độ cẩn thận mà cô ấy đối xử với tiểu cô nương, hẳn là có quan hệ không tồi với chú của mình.
Tề Chân thẹn thùng chào hỏi, nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt.
Cô nắm tay Tử Tương, ôm một hộp bắp rang bơ cực lớn còn có Coca và gà rán đi ra.
Đống đồ đó che khuất cả gương mặt nhỏ của cô.