Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 53:5

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:40:19
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có điều những người phụ nữ trung niên đó kéo theo Tề Chân mở một cuộc nói chuyện bàn trà, khiến cô khắc sâu ấn tượng.

Bác gái cả trên cổ mang vòng cổ trân châu, vui mừng cẩn thận, nghiêm túc hỏi cô: “Tính toán khi nào sinh đứa bé?”

Cô là người không hợp với bà nội Dụ nhất trong mấy đứa con dâu.

Bởi vì bà nội Dụ là vợ kế, gần như là khi bằng tuổi cô được gả vào cửa.

Một người là dâu trưởng, một người là mẹ kế, khập khiễng trong đó ai cũng đoán được một chút.

Tề Chân có chút sợ, giống như cô vợ nhỏ trả lời: “Cháu còn chưa định sinh.”

Chị dâu pha trà tới, bác gái cả nhấp một ngụm: “Trà này quá nhạt, đậm đặc thêm chút nữa. Việc thuộc bổn phận, sao mà làm không tốt.”

Chị dâu kính cẩn nghe theo, bác gái cả bận nói chị ấy, bỏ qua cô trong chốc lát.

Bác ấy thấy cô cúi đầu không nói lời nào, gục xuống cái đuôi, nghĩ là chắc cô đang kiểm điểm lại bản thân.

Bác gái cả nói: “Thế này thì không được, tuổi tác của Cảnh Hằng cũng lớn rồi.”

Bác ấy ừm một tiếng, lại nói: “Bà nội đã hơn 80 tuổi, quản không được việc này của cháu. Tôi là con dâu cả, cho dù không muốn nhúng tay, lại không thể không nói với cháu hai câu, cháu phải có chút tự giác, Dụ gia không phải dễ gả như vậy.”

Tề Chân bắt đầu thói quen thả trôi suy nghĩ của mình.

Bác gái cả cho rằng cô nghe lọt, liền nói: “Trong nhà trừ bà nội, vợ kế mới vào cửa thì sinh muộn một chút, những người khác đều hơn hai mươi tuổi là có đứa bé. Nếu kéo dài thêm mấy năm, Cảnh Hằng đều 40 tuổi rồi, cháu còn trẻ, không thể không yêu quý chồng mình.”

Chị dâu cả bưng trà ra, lần này bác gái cả không rảnh bắt bẻ.

Tóc của bác gái cả chải đến không chút cẩu thả, nói với Tề Chân: “Nhân lúc hiện tại đang ăn tết, tuổi còn trẻ, cháu nắm bắt thời gian cùng với Cảnh Hằng mang thai, chờ khi cháu nghỉ hè, đúng lúc sinh đứa bé ra, vừa lúc ở cữ xong thì trở về đi học.”

“Không phải rất tốt sao?”

Bác gái cả uống trà, tiếp tục giáo huấn cô: “Lớn bụng đi học mà thôi, không có gì e lệ mất mặt, đó là chuyện sớm muộn cũng phải có.”

Bác gái cả niệm kinh lải nhải: “Cháu là người phụ nữ của Dụ gia thì nên có tự giác, huống hồ đứa bé sẽ có dì Nguyệt giúp đỡ trông nom, hằng ngày có người hầu hạ cháu, không tốn bao nhiêu sức lực của cháu.”

Tề Chân: “……”

Tề Chân liền nói: “Cháu và Cảnh Hằng đã nói tốt rồi, chờ sau khi cháu tốt nghiệp mấy năm lại suy xét.”

Tề Chân vô tội nhìn bác ấy, lẩm bẩm nói: “Hơn nữa bà nội cũng rất tốt nha, cũng không nói cái gì.”

Bác gái cả bị tức c.h.ế.t đi được, bác ấy đời này ghét nhất nghe thấy người khác lấy bà nội đè ép bác ấy, còn dám nói bà nội thật tốt.

Cô không biết bà nội có bao nhiêu đáng sợ mới nói như vậy.

Có điều, bác ấy đã quên cháu gái trước mắt là cháu dâu của bà nội.

So với những người khác quả thật không giống nhau.

Vì thế mà bác gái gật đầu nói: “Bác chỉ khuyên cháu, nghe không vào cũng không phải là tổn thất của bác.”

Tề Chân nghiêm túc nói: “Cũng không phải là tổn thất của cháu, cho nên mọi người đều vui mừng.”

Bác gái cả: “……”

Đêm đó bác ấy đã bị chọc tức nên đi rồi.

Bà nội Dụ cái gì cũng không nói, vẫn là bộ dạng ít khi nói cười, chính là năm nay ăn tết đặc biệt vui mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-535.html.]

53(6)

Bà nội đã cho Tề Chân một bao lì xì thật lớn.

Số không nhiều đến mức hù c.h.ế.t người.

Tề Chân đếm tiền, hỏi Dụ Cảnh Hàng: “Bà nội đều hào phóng như vậy sao?”

Phát bao lì xì như thế này sẽ không phá sản sao.

Mê Truyện Dịch

Dụ Cảnh Hàng mỉm cười một chút: “Em nhận lấy, không cần khoe khoang khắp nơi.”

Tề Chân khoe khoang với bà nội.

Bà nội Tề tức khắc ghen tị đến chết.

Dựa vào nguyên tắc những bà khác đều là bỉ ổi diêm dúa, bà nội Tề cho cháu gái một bao lì xì lớn hơn.

Ba mẹ và mấy người chú gì đều lần lượt phát bao lì xì cho cô, tuy rằng không nhiều bằng lúc trước.

Có điều năm nay bao lì xì của ba phá lệ nhiều hơn một chút.

Tề Chân quay đầu lại làm nũng với chồng, cho anh xem bao lì xì siêu nhiều mà năm nay mình thu được.

Tiểu cô nương đếm số không, bắt đầu thầm thì nói: “Chỉ là chồng chưa cho mình bao lì xì, chồng chỉ cho cháu gái cháu trai của chồng bao lì xì.”

“Bọn họ lớn hơn mình mấy tuổi, bọn họ đã đi làm cũng có bao lì xì, không thể bởi vì mình kết hôn liền không có, đây là kỳ thị thân phận.”

Người chồng dựa vào nguyên tắc không thể đưa ít hơn bất luận kẻ nào, ở trước mặt vợ yêu không cần mặt mũi, anh cho tiểu cô nương bao lì xì lớn nhất từ trước đến nay.

Là cái loại so với cháu trai cháu gái đều lớn hơn rất nhiều.

Thu xong tất cả bao lì xì, tiểu phú bà - Chân bảo đang tự hỏi, có cần mua một căn phòng cho chính mình ở trung tâm Hải thành hay không.

Tuy rằng cô không cần lắm, nhưng giữ tiền ở trong tay cũng là lãng phí nha.

Mà bà nội Tề là phu nhân danh viện, ở trên Weibo đã phát bao lì xì cực lớn, chúc mừng cháu gái của mình năm nay gả chồng.

Cổ đông Lương Hòa - Chu nữ sĩ*: [ hình ảnh ] Cháu gái bảo bối của tôi năm nay gả đi làm vợ của người ta, cháu rể là người đàn ông rất ưu tú, để chúc mừng, tôi phát bao lì xì bảy con số cho mọi người, năm mới vui sướng, vạn sự như ý.

*Nữ sĩ là cách gọi trang trọng tôn kính ở trung quốc.

Bà ấy cũng đăng lên ảnh gia đình nhiều năm trước.

Đó là ảnh chụp của bà và Tề Chấn Hoa đã qua đời, ôm lấy Chân bảo lúc còn nhỏ, ở trong một tòa lâu đài.

Cỏ xanh um tùm, bầu trời trong xanh và mây trắng.

Tiểu bảo bảo là tóc xoăn, làn da trắng tuyết non mềm, duỗi chân, tròng mắt quá lớn có chút dại ra, cực kỳ đáng yêu.

Lộ Lộ lệ: Trời ơi, tiểu thiên sứ a! Còn là tóc xoăn, lớn lên khẳng định đẹp a, chồng của cô ấy thật có phúc khí.

Tana1987: Ngày ở dưới ảnh chụp không cắt ra, có thể đoán một chút…… Cháu gái của người hẳn là còn nhỏ tuổi, mạo muội hỏi là liên hôn thương nghiệp sao? Người đàn ông ưu tú thành công, cảm giác lớn hơn cô ấy mấy tuổi, chúc hai người hạnh phúc vậy.

Phía dưới còn có người hỏi nữ sĩ Chu

Khi lá mùa thu rụng: Xin hỏi ngài còn thiếu cháu rể không? Tôi có thể.

Cổ đông Lương Hòa - Chu nữ sĩ trả lời “Khi lá mùa thu rụng”: Còn thiếu một người, nhưng lớn lên không giống như vậy.

Khi lá mùa thu rụng: A, quấy rầy rồi.

Loading...