Lễ Giáng sinh của Tề Chân tràn ngập không khí của tết âm lịch.
Cô đang thảo luận với ngài Dụ về việc tết âm lịch họ nên đến nơi nào, đi đâu.
Tề Chân thì muốn đi thăm gia đình của anh ở kinh đô, dù sao thì cũng mới kết hôn nên cũng rất muốn gặp người nhà của Dụ Cảnh Hàng.
Mê Truyện Dịch
Tuy là cô rất xấu hổ nhưng lại cũng không hy vọng bản thân mình kết hôn được vài năm mà vẫn chưa từng gặp gia đình của anh.
Dụ tiên sinh khá là lo lắng chuyện cô không thể thích ứng được và cũng không muốn để cho đứa nhỏ phải trải qua một dịp tết âm lịch đặc biệt tồi tệ.
Tề Chân khoanh chân ngồi ở trên giường, mặc một chiếc váy ngủ kiểu Trung Quốc có cúc.
Bởi vì đến nhà của Chu Quân Thần gặp bạn tốt trong giới giải trí của Dụ Cảnh Hàng cho nên cô đã ép tóc thẳng ra để trông cho có vẻ ngoan ngoãn.
Mặc dù ngày hôm sau cô sẽ uốn lại như trước kia nhưng bây giờ nhìn qua cảm giác vẫn rất đáng yêu ngoan ngoãn khác trước.
Cô ôm lấy vòng eo của người đàn ông, ngẩng đầu làm nũng: "Nhưng mà, nhưng mà người ta muốn đến gặp ông nội, bà nội của anh cơ."
Ông nội của Dụ Cảnh Hàng bây giờ về bối phận đã là ông bên nhà chồng của cô rồi, cũng còn là người đứng đầu của cả nhà họ Dụ, bà nội của Dụ Cảnh Hàng là người vợ đời thứ hai của ông, bà cụ đã từng là một quan chức địa phương hồi còn trẻ nhưng đã về hưu sớm vài năm rồi.
Cháu trai cháu gái của Dụ Cảnh Hàng ít nhất cũng đều đã đi làm cả rồi.
Tuổi tác của Tề Chân đúng là hơi xấu hổ.
Làm thím của người ta mà tuổi thì lại nhỏ như vậy.
Nhưng thật ra liệu cô có thể ở nhà được thoải mái hay không phụ thuộc vào bà Dụ có thích cô hay không.
Ông nội thì thật sự là quá lớn tuổi rồi, ngoại trừ đưa ra các quyết định quan trọng thì còn lại chuyện gì cũng không quản.
Bà nội Dụ thì tính cách uy nghiêm cứng nhắc, rất ít nói.
Gia đình nhà họ Dụ có rất nhiều quy củ, các thế hệ sau đều được giáo dục lễ nghi phép tắc nên chỉ dám nhìn ánh mắt chứ không dám làm nũng với bà nội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-501.html.]
Những người có bối phận cao hơn một chút, như là con dâu cả, cháu dâu của nhà họ Dụ tuổi cũng đều không nhỏ nữa.
Ở chung với cô còn giống quan hệ cấp trên cấp dưới hơn.
Không chỉ có các mối quan hệ giữa các cá nhân cần nhanh chóng nắm vững, thành phần gia đình của nhà họ Dụ cũng cực kì phức tạp, bảy cô lớn tám dì cả còn chưa tính người phục vụ, giúp việc, tất cả đều cần phải đối xử cẩn thận, nói chuyện hợp lí.
Tề Chân da đầu run lên: "..."
Đáng thương nhỏ yếu vô tội, nhưng mà cô muốn đi.
Dụ Cảnh Hàng khẽ thở nhẹ: "Vậy đi thôi."
Muốn đi thì đi thôi, dù hơi nhiều quy củ nhưng bối phận cao cũng không ai bắt nạt cô được.
Tề Chân gần đây rất gầy, tâm tính trẻ con cũng được thu lại rất tốt.
Đôi mắt ngân ngấn nước của cô gái nhỏ thật ngây thơ vô tội, giống như đang hỏi anh đang nghĩ đến chuyện gì.
Dụ Cảnh Hàng khẽ cười, hôn lên trán cô: "Ngủ."
...
Đêm nay đối với Hoàng Văn Tĩnh mà nói, ít nhất thì trải nghiệm ban đầu cũng rất tốt.
Bữa tiệc có rất nhiều người, cô cầm chén rượu đi bắt chuyện với những người khác, quen được vài người đàn ông trẻ tuổi trong vòng vòng luẩn quẩn của Lục Vân.
Bạn thân của Phương Mẫn Nghi rất hiểu biết, trước mặt mọi người khen nói: "Bộ váy này của cậu thật đẹp ghê."
Nhưng ánh mắt của Phương Mẫn Nghi nhìn cô lại không quá thân thiết.
Vòng bạn bè này của Phương Mẫn Nghi cũng không dễ để vào được, toàn là mấy cô gái xinh đẹp lại giàu có, cô ta cũng không thân quen gì với những người khác, thường xuyên bị gạt ra ngoài rất khó chịu.
Hôm nay thì lại không giống như thế, có một cô gái rót cho cô một ly rượu, an ủi cô ta: "Mẫn Nghi chính là như thế này đấy, cậu mặc trông đẹp mắt như vậy thì sao cô ta vui vẻ được chứ?"