Tề Chân chớp mắt, quấn lấy anh: “Nhưng mà em muốn cùng anh về nhà ăn tết.”
Tân hôn năm thứ nhất, lại không về nhà, sẽ có người nói cô mê hoặc ông xã, ngay cả gia đình cũng từ bỏ.
Mê Truyện Dịch
Hành động của Dụ Cảnh Hàng khiến cô cảm thấy mất mặt nhiều hơn.
Tề Chân buồn ngủ, nhưng không muốn nhúc nhích, lướt lướt Weibo, hôm nay không có chuyện gì lớn.
Cô lại thấy một cái bình luận của Dụ Cảnh Hàng.
Thần tiên kỵ sĩ mặt trời: Dụ Cảnh Hàng, đại ca anh không tốt nha, anh xem dáng vẻ của bà xã anh quá non, đáng yêu như vậy, cũng chưa vào đời chứ? Trâu già gặm cỏ non có chút lợi hại.
Thần tiên kỵ sĩ mặt trời: Nếu đại thúc đều tìm loli để kết hôn, những người đàn ông trẻ tuổi chúng ta chỉ có thể trở thành những người đàn ông già, 18:69% đàn ông trẻ tuổi đều không tìm thấy tình yêu... Kết hôn với người con gái mình yêu, khi nào thì oan oan tương báo mới dứt được, mong mọi người đừng noi theo ông Dụ, còn cân bằng một hệ sinh thái, cảm ơn.
Blogger này suýt chút nữa thì bị mắng lên hot search, rất nhiều fan CP Cảnh Thái Lam mắng anh ta là não tàn, bị bảy tám ngàn comment mắng chửi.
Tề Chân ngầm chọc chọc một cái bình luận.
Ô Lạp Lạp Chân Chân trả lời bình luận của Thần Tiên Kỵ Sĩ Mặt Trời: Chính là cỏ non thích bị anh ấy ăn, anh đừng nói những lời như vậy.
Cô trả lời xong, lại có chút thẹn thùng, lung lay cẳng chân.
Một lát sau, Dụ Cảnh Hàng tắm rửa xong đi ra, phát hiện Chân Bảo còn đang kéo cái đuôi chơi di động, tư thế cũng không thay đổi.
Trên người ông xã mang theo mùi hương thoải mái khoan khoái nhẹ nhàng của đàn ông, ôm cô ngồi ở trên đùi, cùng cô xem di động.
Hôm nay Tề Chân mặc một chiếc áo thun màu trắng và quần cao bồi, trên tay đeo đồng hồ điện tử, cẳng chân thẳng tắp, tóc mái mềm mại vắt qua bên mái, nhìn qua rất trẻ trung.
Cô ôm lấy cổ Dụ Cảnh Hàng, hôn môi anh một chút, bàn tay to của người đàn ông đỡ lấy vòng eo cô.
Tề Chân dựa vào trong lòng n.g.ự.c anh, cho anh xem những lời blogger kia nói, có chút ấm ức nói với anh: “Anh ta nói anh là trâu già gặm cỏ non.”
Dụ Cảnh Hàng bật cười, dịu dàng nói: “Anh không phải như vậy sao?”
Tề Chân ôm vòng eo thon chắc rắn chắc của anh, e thẹn nói: “Chính là cỏ non thích anh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-462.html.]
Cô ôm ông xã mãi mãi trẻ tuổi, dính vào anh hôn một chút, lại hôn một chút.
Dụ Cảnh Hàng mỉm cười, bất đắc dĩ nói: “Biết rồi, đi tắm rửa đi.”
Tề Chân mở to hai mắt nhìn anh, khó có thể tin vậy mà anh lại không cần cô hôn.
Cô gái làm trò cởi áo thun màu trắng ngay trước mặt Dụ Cảnh Hàng, cởi bỏ nút thắt trói buộc.
Cởi quần ngắn và đồ lót bên trong ra, lộ ra làn da thịt trắng tuyết cân xứng.
Mái tóc uốn xoăn màu đen tự nhiên rối tung cập eo, thân mình cô gái trẻ tuổi giống như thịt quả ngọt ngào mẻ người.
Cô có chút xấu hổ, sợ hãi nhìn ông xã thành thục lớn tuổi trước mắt.
Dụ Cảng Hàng chỉ bình thản nhìn cô, chậm rãi cười: “Đi vào thôi, mở điều hòa sẽ cảm lạnh.”
Cô hừ một tiếng, không để ý tới anh.
Không hề tự giác đi vào phòng tắm, hát một bài hát mới, tắm sữa tắm thơm thơm.
Dùng cánh hoa hoa hồng trong giỏ hoa, và cả sữa bò, ngâm sữa tắm hoa hồng thơm thơm, tiếp tục chơi di động.
Bồn tắm đối diện với cửa sổ sát đất hình vòm rất lớn, Tề Chân không ấn bức màn xuống.
Cô ngâm một hồi rất lâu, Dụ Cảnh Hàng đứng ở bên ngoài, thấy cô gái nhỏ ngâm mình ở trong sữa bò.
Thoải mái rải rải cánh hoa hồng, nâng lên cẳng chân tuyết trắng tinh tế lên, nước chảy theo da thịt chảy xuống.
Cả người cô xinh đẹp đầy bọt xinh đẹp.
Dụ Cảnh Hàng quyết đoán duỗi tay gõ cửa, giọng nói nhàn nhạt: “Cô gái nhỏ, rạng sáng 3 giờ rưỡi rồi, ngủ thôi.”
Tề Chân vội vã ngồi dậy, sợ hãi che n.g.ự.c nói: “Anh đừng nhìn em tắm rửa chứ.”
Dụ Cảnh Hàng cười cười, nói: “Là chồng của mình không phải của người khác, không nghe lời, anh sẽ đi vào.”