Dụ Cảnh Hàng từ trong bồn tắm bước ra, áo choàng tắm hơi mở ra, cơ bụng săn chắc, cơ thể sảng khoái, mùi nam tính cường tráng toát ra.
Tề Chân ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, cong cong ngón chân.Cô gái nhỏ suy nghĩ một chút, ngượng ngùng thẳng thắn cởi áo ra hỏi anh: “Cái bụng nhỏ của em thật sự có nhiều thịt sao?”
Người đàn ông chậm rãi xoa xoa cơ bụng, ánh mắt nhìn quét qua.Bụng trắng nõn và mềm mại như kẹo bông gòn, toàn cơ thể chỗ nào cũng đều như vậy.
Cảm giác không quá ốm, rất là hấp dẫn.Tề Chân cắn móng tay cái, và nhìn anh đầy mong đợi.
Ai đó đã đăng một biểu đồ so sánh, 1 dòng áo ghi lê của nữ vận động viên → 2 dòng áo ghi lê của vũ công nữ → 3 dòng áo ghi lê của siêu mẫu → 4 dòng áo ghi lê của nhóm nữ thần tượng → 5dòng áo ghi lê của nữ minh tinh → cái bụng kẹo bông gòn của chị dâu Hàng 666
Mê Truyện Dịch
Vòng eo của cô vợ nhỏ thực sự khá mỏng, mà còn rất nữ tính hồn nhiên, nhưng lại không có đường cơ.Rất nhiều cư dân mạng nói bụng của cô ấy rất đáng yêu, màu trắng sữa nhìn muốn nhéo.
Nhưng với tư cách đương sự, Tề Chân nhìn thấy mấy lần rồi vẫn có chút ngưỡng mộ, vì cô không có nhiều cơ.Cô rất tò mò nên đưa tay sờ soạng cơ bụng rắn chắc và nổi rõ của Dụ Cảnh Hàng.
Đầu ngón tay khô ráp của người đàn ông trên làn da mịn màng, làm Tề Chân nhột nhột không nhịn được cười.Dụ Cảnh Hàng cười cười, thấp giọng tán thưởng: “Cảm giác rất tốt.”Tề Chân có chút thất vọng, rũ cái đuôi xuống: “Như vậy là rất nhiều thịt hả.”Cô cũng đi vào bồn tắm, buổi tối còn đi nhà hàng ăn cơm.
Lúc đi ra thì thay một bộ trang phục, không muốn để lộ cái bụng ra nữa.Mặc dù Dụ Cảnh Hàng không dặn dò bên đội trợ lý, nhưng tất cả việc đặt chỗ và các món linh tinh đều giao cho trợ lý, cho nên bọn họ rất nhàn rỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-441.html.]
Nhà hàng phục vụ bữa tối được coi là nhà hàng có món ăn nổi tiếng của địa phương, các nhà hàng ở Âu Thành không có nhiều món ăn địa phương nhưng lại có rất nhiều món ăn kiểu Mỹ.
Lúc đến còn không có nhiều khách, ánh đèn sặc sỡ ở phía bên của quầy bar làm ánh lên khuôn mặt của cô, cô gái nhỏ đang xem thực đơn một cách nghiêm túc.Người phục vụ cho bàn của họ nói với Dụ Cảnh Hàng: “Thưa ông, tôi nghĩ ông giống như một ngôi sao điện ảnh quốc tế. Chúng tôi có ảnh và chữ ký của ông cùng một khung ảnh lớn trong rạp chiếu của chúng tôi.”
Dụ Cảnh Hàng nhìn cô vợ nhỏ của mình đang xem thực đơn, dùng tiếng anh bình thản trả lời: “Rất nhiều người đều nói như vậy.”Người phục vụ gãi gãi đầu, mới cười nói: “Thật xin lỗi, vô ý mạo phạm, tôi cũng không có quan tâm lắm đến chuyện của ngôi sao.”Dụ Cảnh Hàng mỉm cười nói: “Không có gì.”
Khi được hỏi về việc chọn nước và gọi một ly cocktail, Tề Chân suy nghĩ và gọi một ly Kiwi-lemonade thêm rượu, bởi vì trên hình nhìn rất đẹp.
Chồng của cô không có ngăn cản, chỉ nói với cô: “Em ngoan một chút.”Tề Chân mở to mắt nhìn anh, im lặng không nói lời nào, giống như một con mèo sữa đáng thương.
Người phục vụ để hở cánh tay, trên cánh tay đều có hình xăm những bông hoa trên làn da màu đồng, anh ta nhìn xuống cô và nói: “Thưa cô, tôi cần kiểm tra ID của cô để xác nhận xem cô có phải là người lớn không.”
Sau khi xem xong hộ chiếu, người phục vụ mới mỉm cười và chúc cô dùng bữa ngon miệng.Đợi món ăn đầu tiên được mang lên, người phục vụ lại hỏi Dụ Cảnh Hàng: “Hai người là vợ chồng hả? Tôi cho rằng cô ấy chắc phải là cháu gái của ngài.”Dụ Cảnh Hàng có chút lạnh lùng, mỉm cười nói: “Tôi nghĩ, tôi trông không quá già.”
Người phục vụ im miệng luôn.Anh ta nhận ra mình nói quá nhiều, tiền tip có thể sẽ rất ít.Không phải người đàn ông này trông già, nhưng cô gái đối diện với anh ta quả thực lá quá ngây thơ, giống như một cô gái nhỏ không biết lo lắng.Là một tờ giấy trắng, nhìn rất là đơn thuần.
Cô giống như một tiểu thiên sứ đáng yêu, đứa trẻ có gương mặt bụ bẫm, khi nhìn làm người khác quên đi phiền muộn.………………………