Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 43:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:37:34
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trở ngại trong giao tiếp của hai vợ chồng họ có đôi khi rất nghiêm trọng, là vì anh hoàn toàn không care tới những đề tài của con gái lứa tuổi này.

……Ngoại trừ những lúc trên giường, anh luôn nói lời ngon tiếng ngọt, dỗ dành cô cho tốt.

Nhưng vào những lúc thế này, bình thường cô cũng không có tâm tư để mà nghe lời ngon tiếng ngọt của anh, trong đầu lúc nào cũng bùng nổ, khóc thút thít.

Tề Chân chỉ mong có thể rời khỏi hội trường sớm một chút, bởi vì cô nhận được tin nhắn của cô Tôn, cô ấy nói rằng đang ở nhà xe chờ cô.

Cô đi chào tạm biệt với Lý Viện Viện, khập khiễng bước vào thang máy đi xuống.

Lý Viện Viện cũng không an lòng, phải đi theo tiễn cô tới tận chỗ đỗ xe.

Cô Tôn nhìn thấy liền gật đầu cảm ơn đối với cô ấy, mang chiếc giày cao gót, cẩn thận đỡ tiểu phu nhân vào trong xe.

Cô Tôn bước lại và nói: “Cảm ơn cô đã chăm sóc phu nhân Dụ.”

Đương nhiên là Lý Viện Viện biết cô là ai, cô ấy cũng biết người này là người có địa vị rất lớn trong ngành, Tôn Hướng Mẫn.

Nhưng không ngờ tới, cô Tôn lại là một người trọng tình như thế.

Tề Chân còn đang nhoài người vào kính, duỗi ra cánh tay nhỏ trong khe cửa xe, như muốn nắm tay chào tạm biệt cô ấy, tỏ rõ sự yêu thích của cô đối với Lý Viện Viện.

Lý Viện Viện cũng không muốn làm lỡ thời gian của cô, nắm tay một cái rồi để cô quay vào trong xe, sau đó nói: “Không có gì, em ấy bị đau chân, về nhà hãy băng lại cho em ấy.”

Cô Tôn cười nhẹ đáp lại, đây không phải là chức trách của cô rồi.

Quả nhiên khi vừa về đến nhà, người đàn ông đang nằm chán chường trên ghế sofa xem kịch bản, thấy Tề Chân trở về liền vỗ vỗ vị trí bên cạnh.”

Anh điềm tĩnh nói: “Ngồi xuống đây.”

Tề Chân trườn tới bên cạnh người của anh.

Mê Truyện Dịch

Sau đó ngoan ngoãn duỗi chân ra cho anh xem.

Đôi chân trắng dài thẳng tắp, những ngón chân và gót chân đỏ lên như than hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-432.html.]

Dụ Cảnh Hàng đột nhiên tức cười, nhẹ nhàng lắc đầu: “Anh không quản lý em tốt rồi.”

Đến tối, sau khi cô tắm rửa sạch sẽ, trở về phòng liền nằm úp sấp trên giường, cho chồng giúp cô xoa thuốc.

Đôi chân như tuyết, như ngọc siêu đáng yêu, thịt siêu cấp dày, từng ngón chân đều béo ụ ị.

Nhìn thì rất xinh xắn, nhưng mà lại không thích hợp với những mẫu giày cao gót thông thường, cô lại thích hợp hơn với những mẫu giày quai đeo giống như những cô bé tuổi mới lớn.

Cô duỗi chân ra gác trên đùi anh, mắt đầy ngậm ngùi, như có giọt lệ sắp chảy ra.

Ngón chân lại như là sáp khô, người đàn ông phải nhẹ nhàng vuốt ve, cúi đầu hôn lên đó một hồi.

Cô rút chân lại, ngồi rút như một con thỏ đáng yêu đang sợ hãi: “Không được hôn chân của em.”

Dụ Cảnh Hàng mỉm cười, vòng tay ôm cô vào trong ngực, giở lên đôi chân mềm mại rồi hôn một cái.

Con mèo nhỏ lại giãy giụa chống cự, đẩy cằm của anh lên không cho hôn.

Nhưng cô đã quá yếu đuối, lại bị anh đè xuống hôn cho mấy lần, tóc rối xù lên.

Anh nhìn cô mỉm cười.

Sao có thể có một đứa trẻ đáng yêu như thế nhỉ.

……

Bởi vì được nghỉ dài hạn cho nên Dụ Cảnh Hàng đã đồng ý là dẫn cô đi ra ngoài dạo chơi, vì thế nên ngay hôm sau anh đã dẫn cô ra ngoài Hải Thành.

Anh cho cô rất nhiều địa điểm để lựa chọn.

Dụ Cảnh Hàng hỏi cô có muốn đi tới nơi trước đây anh từng học tập không, đó là một thành phố học thuật ở nước ngoài.

Chính là thành phố Pau, mùa ở đó cũng rất lạ, hạ ngắn đông dài, nhưng toàn thành phố tràn ngập không khí thanh lịch và nghệ thuật.

Căn hộ cũ của anh ở đó nằm cạnh bên dòng sông Charles, mỗi sáng ngủ dậy là có thể nhìn thấy dòng sông xanh như ngọc lục bảo, thuyền buồm màu trắng qua lại xuôi ngược.

Khoảng thời gian ở đó rất tự do và thoải mái, anh hi vọng vợ mình cũng có thể trải qua năm tháng cùng với anh như thế.

Loading...