Bọn họ là bạn bè lâu năm nên đương nhiên là biết được chỗ ở của anh.
Nhưng bây giờ họ mới biết được, một người đàn ông phong lưu nhàn nhã, nay lại vì vợ mình mà chuyển sang định cư ở Hải Thành.
Tấm ảnh cưới được đặt trang trọng trên tường, với khung ảnh hào nhoáng, trông cực kỳ bắt mắt.
Với một khung hình đơn giản, cô gái nhỏ đeo một tấm mạng che mặt mỏng màu hồng nhạt, ôm một chú thỏ con, cô ngồi trên đùi của người đàn ông ấy, nhắm mắt lại, người đàn ông kia hôn nhẹ vào trán của cô, cho người ta cảm giác rất ngọt ngào.
Tuy rằng không có gì phức tạp, nhưng thật sự khiến cho người khác ngượng ngùng.
Chương Vi: “Ánh cưới của hai người cũng thật kích thích nha.”
Đặt ảnh trong phòng khách, dù gì cũng phải trịnh trọng một chút chứ?
Ngoài ra, trong thư phòng, là một bức ảnh của vợ Dụ Cảnh Hàng.
Đôi má ngây thơ hồng hào, khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp.
Cô nhắm hai mắt lại, gió nhẹ thổi tóc cô bay, ánh sáng chiếu rọi qua từng kẽ tóc, mang đến một cảm giác thuần túy, tinh tế.
Nhưng mà Tề Chân rất ít khi bước vào thư phòng, tới tận hôm nay cô mới phát hiện ra là có bức ảnh này.
Chương Vi nói lớn: “OMG, trước giờ tôi cứ nghĩ Dụ Cảnh Hàng chỉ là một ông chú già nhạt nhẽo vô vị, không ngờ lại biết thương vợ đến như vậy.”
Du Lận nhìn cô ấy, lạnh lùng lên tiếng: “Thế vì sao cô lại chắc chắn mình không phải là một cô cô già đây?”
Chương Vi lập tức trừng mắt: “Thế anh nghĩ là anh độc thân đến giờ, chỉ đơn giản là vì anh bận thôi sao?”
Cô ấy nhìn sang Tề Chân đang đứng nép đầu bên cửa, nắm tay bé loli lại đây, xoa xoa khuôn mặt nhỏ, cô bé cũng ngoan ngoãn ngẩng đầu lên.
Cô thường xuyên bị người khác xoa mặt, lâu cũng thành thói quen, nhưng vẫn không thích bị xoa nhiều quá, chỉ một chút thì được.
Chương Vi thốt lên: “Ahh, thật là đáng yêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-413.html.]
Lúc lên côn ăn dùng bữa, cô ấy còn trêu chọc cô gái nhỏ, nửa đùa nửa thật: “Nếu không có ý kiến gì, hay là nhận cô làm mẹ nuôi đi?”
Mê Truyện Dịch
Tề Chân phồng má lên, cô vẫn ăn ngon lành, nhưng đột nhiên lại có chút bối rối.
Cô còn chưa kịp nuốt xuống đồ ăn, nhìn vào đôi mắt còn đang mong chờ của cô ấy, cô không biết nói gì, chỉ tự thầm hỏi, tại sao lại muốn làm mẹ của cô chứ?
Dụ Cảnh Hàng liếc sang nhìn Chương Vi......., rồi quay sang gắp thêm rau cho Tề Chân.
Cô ấy lập tức rầu rỉ, nói nhỏ: “Thôi bỏ đi, nếu như vậy thì ngài Dụ lại phải gọi cô là mẹ. Anh ta còn lớn hơn cô ba tuổi, không được không được.”
Trong đám người, chỉ có Phong Thản Chi là im lặng nhất, bởi vì anh ấy cũng không biết nói như thế nào, có lúc nói một vài câu, bọn họ cũng chẳng để ý tới.
Nhưng…Phong Thản Chi tựa như một người sắt lạnh lùng, không nói một câu, cùng với bộ tóc tím phiêu lãng của anh, chỉ ngồi uống rượu thôi cũng khiến cho hình tượng của anh ấy được đẩy lên vô cùng cao.
Trong đôi mắt của Tề Chân lấp lánh những ánh sao hâm mộ.
……
Đến tối, mọi người cũng đã về hết, Tề Chân mặc một bộ váy ngủ, chồng cô liền ôm cô vào ngực, ngồi đối diện anh.
Vì cô còn nhỏ nên không thể làm những chuyện người lớn, tuy vậy nhưng vẫn có thể hôn môi.
Dụ Cảnh Hàng cầm đôi tay nhỏ nhắn của cô, đưa lên bụng của mình, để cô từ từ cảm nhận cơ bụng rắn chắc của anh.
Mái tóc đen dài thẳng tắp mà cô cố tình kẹp lên cũng hơi cong cong lại, nhìn giống như một con búp bê.
Từng khối cơ bụng của người đàn ông hiện lên rõ ràng, đường nét mượt mà mà góc cạnh.
Trong một cuộc thăm dò ý kiến của các fan hâm mộ nữ, Dụ Cảnh Hàng chính là người mà nhiều cô gái muốn cùng trải qua một đêm trăng hoa nhất.
Cũng không chỉ vì khuôn mặt điển trai của anh.
Một phần lớn là do khí chất của anh, cũng là do vóc người mạnh mẽ rắn rỏi ấy.
Không ít cô gái muốn có một đêm trăng hoa, hòa quyện thân thể của mình với anh, chứ không chỉ là ngồi nhìn thần tượng của mình qua màn hình.