Hoa hậu giảng đường cắn răng: "Tôi yêu anh ấy tôi sẽ không buông tay!"
Hoắc Hải Nguyên cảm động đến rơi nước mắt.
Chú nhỏ không chút để ý hít khói, phun ra thành một vòng, nhắm mắt cười nhạt.
Anh dập tắt tàn thuốc trong gạt tàn, cà lơ phất phơ đặt chân lên bàn họp, giọng nói vang vọng: "Một lần cuối cùng, tám triệu."
Hoa hậu giảng đường quay đầu che mặt khóc: "Giao dịch thành công! Thực sự xin lỗi, anh hãy quên em đi!"
...
Mê Truyện Dịch
Tề Chân: "..."
Cho dù chú nhỏ chỉ xuất hiện vài phút đồng hồ, nhưng lại là điểm nhấn của cả bộ phim.
Trọng tâm của cô lại bị lệch, ngạc nhiên hỏi: "Dụ Cảnh Hàng lại biết phun khói thuốc thành vòng sao."
Lôi Ti Hoa nói: "Chắc chắn cậu không phải fan của Dụ Cảnh Hàng. Mình nghe nói lúc anh ấy vừa bước vào giới giải trí, không chỉ một lần bị đám chó săn ảnh chụp được cảnh vừa lái xe vừa hút thuốc, nhưng sau này lại rất ít hút, biết phun khói thuốc cũng không phải chuyện gì quá kỳ lạ chứ?"
Tề Chân nói: "Ách, nhưng nhìn có vẻ không đứng đắn, rất lưu manh."
Cô cảm thấy có chút sợ hãi, bởi vì chồng cô không phải như thế.
Dưới ánh mắt càng lúc càng không thân thiện của các cô gái xung quanh, Kinh Tử bịt miệng cô lại: "Không, cậu đừng nói gì thêm nữa."
Tề Chân mở to hai mắt, hoang mang: "Ưm ưm ưm?"
Kinh Tử liền giải thích nói: "Cậu ấy không cố ý."
Các cô đi dạo trung tâm thương mại một vòng, cũng không mua gì, nhưng lại cực kỳ sung sướng khi nhìn vào những nhãn hiệu ở đó.
Tề Chân lại thấy Dụ Cảnh Hàng quảng cáo đồng hồ, còn có một biển quảng cáo khổng lồ.
Một nữ sinh trong số đó quảng cáo nạp tiền với nam thần, một đám người cười hi hi ha ha.
Cô nghỉ chân một lúc ngửa đầu nhìn anh, như một con mèo lang thang, cụp đuôi xuống.
Thực ra cô có hơi nhớ chồng mình rồi.
Thật nhàm chán khi mua quá nhiều thứ bạn có thể mua được.
Ban đầu họ định đến quán bar nhảy nhót nhưng suy xét thấy có người không thích nên chọn đi hát kara.
Tề Chân chọn vài bài hát của Phong Thản Chi, xem MV rơi nước mắt của Mary Sue.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-383.html.]
Giọng cô nhẹ nhàng lại êm tai, nhưng lúc hát lại bị hụt hơi, hát Rock and roll mà như hát những bài dân gian của trẻ con.
Cô bị dụ uống một chút cocktail, hứng lên gửi cho Dụ Cảnh Hàng nghe đoạn ghi âm mình hát.
Dụ Cảnh Hàng đeo kính đọc báo, nhận được tin nhắn WeChat của vợ hiền.
Mở tin nhắn giọng nói ra.
Tề Chân: [ Nói chữ: Trong bóng đêm đều nhớ anh ~ a... A a, c.h.ế.t cũng nhớ anh ~~ Em đang bàng hoàng bên bờ biển rộng lớn~ a... A a a a a! ]
Giọng cô như chứa kẹo mật, nhẹ nhàng bay bổng, nhưng tất cả các âm tiết đều không chính xác.
Chồng cô đau hết cả đầu.
Dụ Cảnh Hàng lập tức trả lời: [Em đang ở đâu? ]
Tề Chân nói cho anh biết.
Dụ Cảnh Hàng: [ Lại không nghe lời, uống rượu rồi hả ? ]
Tề Chân hừ, không thèm để ý đến anh.
Trong phòng bao, có nữ sinh chọn bài《Phụ lòng 》trong bộ phim《 Cười hỏi muôn dân 》.
Hình ảnh trong MV có hơi cũ, mở đầu là cảnh nhạc công đánh đàn trên chiếc thuyền phẳng.
Tóc dài đen nhánh tự nhiên của anh ta buộc ở sau gáy, còn công chúa Triều Hoa ngồi trên mui thuyền vừa hát vừa uống rượu, nhảy múa trong chiếc váy đỏ rực, trên mắt cá chân nhỏ mảnh có quấn một chiếc chuông tinh xảo.
Tề Chân bụm mặt, bỗng nhiên đập bàn một cái quát: "Chồng tôi không cho phép cậu - - ưm!"
Kinh Tử bịt miệng cô lại, xấu hổ nói với mọi người: "Cậu ấy say rồi, cậu ấy chỉ cần uống vài ngụm là say."
Tề Chân nũng nịu tủi thân, mờ hồ khóc: "Hu hu hu."
Kinh Tử nhịn không được nhéo vài cái vào má mũm mĩm như trẻ sơ sinh của cô, tiếp tục bịt miệng cô lại.
Mọi người cũng không quá để ý.
Ra khỏi phòng bao đã gần sáng, Tề Chân uống vài ngụm rượu, mặt đỏ hồng rất hưng phấn.
Cô phát hiện di động có cuộc gọi đến của chồng cô.
Cô nghe máy, đỏ mặt làm nũng: "Chú nhỏ à."
"..."
Người đối diện không biết làm sao, dạy dỗ cô nói: "Cậu nói chuyện đàng hoàng đi."